logo
REVIEW>> GIẤC NỒNG NGÀY HÈ
giac-nong-ngay-he
Tìm truyện

GIẤC NỒNG NGÀY HÈ

Tác giả:

Chúc Thanh Lãng

Độ dài: 70

Tình trạng: Hoàn convert

Lượt xem: 279

Tháng Ba, khi những cơn gió lạnh còn chưa hoàn toàn biến mất, không khí vẫn thoang thoảng hương thơm của cỏ cây hoa lá. Thế nhưng, lòng người lại chẳng thể tĩnh lặng bình yên như vốn dĩ. Hôm nay, Thẩm Chiêu lén lút trở về nước tham gia một bữa tiệc. Mà đáng thương thay, ông nội của cô đã biết chuyện và đang rất tức giận trước hành động theo ông là có phần bồng bột này.

Kỳ thật, sinh ra trong gia tộc hào môn quyền thế, nhận được càng nhiều quyền lợi thì trách nhiệm gánh vác trên vai càng lớn. Mà đối với ông nội, cháu gái Thẩm Chiêu được ông nuôi dưỡng giáo dục vô cùng nghiêm khắc, đến mức dường như cô chẳng còn chút tự do nào. Thế giới của cô, bị vây hãm dưới đôi cánh rộng lớn đầy sức mạnh của ông. Cho dù là đi đâu, làm gì đều không thể tránh thoát được sự kìm kẹp ngột ngạt ấy.

Thẩm Chiêu như chú chim nhỏ, vẫy vùng đến cạn kiệt sức lực, lại chẳng thể bay ra chiếc lồng giam hoa lệ xiềng xích đó.

Là người thừa kế hợp pháp duy nhất của nhà họ Thẩm, Thẩm Chiêu đã được ông nội định hướng đi theo ngành học hỗ trợ cho tương lai sau này của cô đối với tập đoàn. Thế nhưng, cô không muốn cũng không hề yêu thích những điều ấy. Vì vậy, cô quyết tâm theo đuổi ước mơ của mình, trở thành một hoạ sĩ có tiếng tăm tài hoa hơn người.

Dẫu vậy, nhiều năm nay, Thẩm Chiêu vẫn luôn bị ông nội khống chế. Cho dù trưởng thành như hiện tại, thì mọi thứ mà cô có đều bị kiểm soát không còn kẽ hở nào. Đôi lúc, cô bướng bỉnh tìm cách chống đối rồi sau đó mọi chuyện vẫn trở về như cũ. Thật bất lực và mệt mỏi.

Liên hôn giữa hai nhà Thẩm - Tống là sự thúc đẩy từ phía những bậc trưởng bối. Mối hôn sự này, ràng buộc hai gia tộc với nhiều lợi ích lớn, cũng đang che giấu cho tư tâm của những người liên quan. Thế nhưng, Thẩm Chiêu chẳng hề quan tâm đến nhiều thứ như vậy. Đứng trước nó, cô chỉ có một yêu cầu duy nhất, hôn nhân này có thể cho cô chút không gian thuộc về chính mình, thoát khỏi sự vây hãm chèn ép từ ông nội.

Thế nên, dù đã kết hôn cùng nhau thì ấn tượng về người chồng Tống Li của Thẩm Chiêu vẫn rất mơ hồ, chưa thể phác hoạ được đường nét nào trong trí nhớ cô. Mà cũng đúng thôi, tính đến thời điểm bây giờ, cả hai mới gặp nhau được vài lần, trong đó có lên giường hai lần, rồi cứ thế mỗi người một nơi, chuyện ai người đó làm, xa cách, lạ lẫm làm sao.

Thẩm Chiêu là một cô gái rất xinh đẹp, cũng rất kiêu căng ngang bướng. Sinh ra trong giàu sang phú quý, được giáo dục tốt, lại có thiên phú nghệ thuật, từ trong xương cốt của cô đã ẩn chứa những thứ mà không phải bất kỳ người thường nào cũng có thể bắt chước được. Thế nên, cô có quyền kiêu ngạo, cũng có đủ sự tự tin và kiên định để làm những điều mình muốn.

Và đối với Tống Li, người chồng trên danh nghĩa pháp luật của Thẩm Chiêu, cả hai cứ tôn trọng xem nhau như khách, không cần để tâm đến cuộc sống của nhau hay gây rắc rối phiền phức cho người còn lại là được.

Thật ra, bọn họ đã duy trì mối quan hệ như này được hơn một năm rồi. Thế nhưng, dạo gần đây, Thẩm Chiêu lại thấy kỳ lạ, dường như người đàn ông bên cạnh cô có điều gì đó không thích hợp cho lắm. Giống như là, anh đang âm mưu đưa cô vào chiếc bẫy của mình thì phải.

“Bởi vì không có linh cảm vẽ tranh, Thẩm Chiêu đã hai ba hôm không ngủ ngon.

“Muốn anh giúp em sao?”

Ở khoảnh khắc cô thở dài, người đàn ông bước ra với nụ cười dịu dàng trên mặt.

Áo sơ mi đen sát ngực, mấy chiếc nút ở cổ áo như là tuỳ ý mở, hầu kết nhô lên, xương quai xanh trắng nõn lộ ra khiến cho người khác nhìn vào chỉ muốn cắn một cái.

“Giúp, giúp như thế nào ạ?”

Cô nhìn đến choáng váng, bất giác nuốt nước miếng.

Tống Li cúi đầu gần cô hơn, hơi thở ấm áp vương lên mi mắt.

“Anh làm người mẫu miễn phí cho em có được không?”

Thẩm Chiêu: !!?”

Thẩm Chiêu hoảng loạn và bất an. Một người chẳng rành thế sự thương trường, mưu toan tính toán như cô sao mà đấu lại được Tống Li kia chứ.

Thế nhưng, cô lại không hề hay biết, từ trước cho đến nay người giấu giếm suy nghĩ của mình, luôn lo sợ không kiềm chế được vẫn là Tống Li. Bởi trong mối liên hôn gia tộc này, chính anh là người đặt cả trái tim và tình yêu của mình vào, từng bước chông chênh tiến đến bên cạnh Thẩm Chiêu, muốn nắm lấy tay cô, đi hết tháng năm dài.

***

Tống Li là người thừa kế của nhà họ Tống, ngay từ thơ bé anh đã được đặt ở vị trí đỉnh cao của nhân sinh. Anh cao lớn tuấn tú, lại thông minh tài giỏi xuất sắc. Thế nên, mọi người nhìn thấy anh, đều sẽ trầm trồ ngưỡng mộ hay ao ước ganh tỵ. Thế nhưng, tất cả bọn họ chỉ thấy ánh hào quang rạng rỡ mà chưa từng biết đến cơn ác mộng bủa vây lên cuộc đời anh.

Dù thời gian đang làm phai mờ từng vết tích từ quá khứ thì những nỗi đau ấy vẫn tồn tại, giằng xé Tống Li. Anh lựa chọn bỏ qua nhưng không thể quên đi, nó vẫn luôn âm ỉ trong lòng khiến anh khổ sở. Vì vậy, so với ai khác, Tống Li rất tuyệt tình và lạnh lùng. Trong mắt anh, cuộc đời này chỉ là những gam màu xám xịt, tẻ nhạt, chẳng có chút vương vấn níu giữ nào.

Tống Li đã từng cho rằng, anh sẽ mãi cô độc như vậy, từng ngày trải qua trong vô nghĩa, chẳng có hy vọng hay tương lai. Thế nhưng, sự xuất hiện của một cô gái nhỏ đã làm đổi thay tất cả. Cô ấy mang đến cho anh hết thảy sự dịu dàng mềm mại và ấm áp nhất mà anh mong cầu. Nhờ có nụ cười như mưa xuân của cô, những hoang vu tịch mịch khô cằn trong anh như được tưới mát, mùa hè nóng cháy đã qua, cây lá lại đâm chồi.

Và tất cả những hỗn loạn đ iên cuồng của thế giới này, đều biến thành nỗi quyến luyến triền miên Tống Li anh chẳng thể buông bỏ.

Cái tên Thẩm Chiêu cứ thế, nhè nhẹ rơi vào tim anh trong một chiều nắng hôn lên mây trời phía xa.

Rõ ràng, Tống Li đã dõi theo Thẩm Chiều nhiều năm, cũng ấp ủ những tình cảm sâu đậm thiết tha dành cho cô như thế. Nhưng mà, anh nào dám thể hiện quá mức cho cô biết. Bởi vì, anh sợ rằng sẽ khiến cô sợ hãi mà rời xa mình, cũng biến mối quan hệ đang lơ lửng của bọn họ chẳng may đi vào ngõ cụt. Đến lúc ấy, anh không chỉ mất đi Thẩm Chiêu, còn không có cơ hội để vun đắp cho cuộc hôn nhân này.

Vì vậy, kế hoạch của Tống Li là từng bước từng bước đưa Thẩm Chiêu vào chiếc bẫy lớn do mình giăng ra. Anh sẽ dành cho cô toàn bộ tình yêu, sự nuông chiều, bao dung, trân trọng và bảo vệ cô. Để Thẩm Chiêu có thể làm bất cứ việc gì mà cô muốn, chẳng cần suy nghĩ, đắn đo dè chừng. Bởi vì, phía sau cô luôn có anh chống lưng chở che. Dù trời có sập, anh cũng thay cô đỡ.

Vậy nên, Thẩm Chiêu à, em hãy dang rộng đôi cánh của mình, tự do bay lượn trên bầu trời bao la, ngả nghiêng cùng mây với gió, thực hiện giấc mơ mà em ấp ủ bấy lâu nay. Hết thảy những việc còn lại, có anh đây.

“Tống Li từng cảm thấy nhân sinh của mình như một đường ray đứt gãy, bị nhốt trong vùng đất tăm tối của đất trời.

Cho đến khi Thẩm Chiêu xuất hiện trong thế giới của anh.

Ngày mùa hè ngủ say nhiều năm rốt cuộc thức tỉnh.

Ánh mặt trời sáng ngời rốt cuộc cũng chiếu xuống cuộc đời anh.

Anh vẫn luôn yêu em như vậy.

Ánh trăng sáng trong bao phủ lên Tống Li.

Thẩm Chiêu nhón chân đáp lại nụ hôn của anh.

Giấc nồng ngày hè của bọn họ vĩnh viễn sẽ không kết thúc.”

_____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lạc Tiên

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN