Tác giả:
A Chiêu
Reviewer:
AI_Lưu Ly
Designer:
AI_Nha Thanh
Độ dài: 24
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 113
Giới thiệu:
Thẩm Thanh Toàn lớn lên ở cô nhi viện, từ nhỏ muốn trả ơn mà trở thành người tình của mạnh thường quân Lâm Tri Viễn. Đến hai năm sau, Lâm Tri Viễn có tin đồn sắp kết hôn, Thẩm Thanh Toàn biết điều chủ động chia tay.
Sau khi Thẩm Thanh Toàn rời đi, không ngờ Lâm Tri Viễn lại theo đuổi không ngừng, lấy danh nghĩa theo đuổi vợ làm cho Thẩm Thanh Toàn thua liên tiếp.
Sau đó Thẩm Thanh Toàn mới biết, mối duyên của hai người đã được ràng buộc từ rất nhiều năm trước, Lâm Tri Viễn không chỉ thích Thẩm Thanh Toàn hai năm mà anh đã thích cô mười mấy năm rồi…
***
Có người yêu bạn rất lâu, nhưng chưa từng dám nói.
Có người rời bỏ, không phải vì hết yêu, mà vì nghĩ mình không xứng đáng được giữ lại.
Một mối tình được ấp ủ trong im lặng, lớn lên theo năm tháng và chỉ đến khi đánh mất, người ta mới học cách gọi tên nó là “yêu”, giữa một cô gái hiểu chuyện đến mức tự mình rút lui, và một người đàn ông yêu âm thầm đến mức quên mất phải giữ lại.
Tình yêu không phải thứ nở rộ trong lần đầu gặp gỡ mà là một thứ đã ở đó từ rất lâu, chỉ là không ai đủ can đảm để nhìn thẳng vào đó.
Lớn lên ở cô nhi viện, Thẩm Thanh Toàn học được cách “biết điều” để tồn tại. Cô không đòi hỏi, không làm phiền, luôn biết mình đang đứng ở đâu kể cả khi ở trong mối quan hệ mập mờ với Lâm Tri Viễn. Không ai gọi tên mối quan hệ ấy, nên chính vì vậy không ai có quyền đòi hỏi.
Trở thành người tình được bao dưỡng dưới vỏ bọc trả ơn, cô không một lần mơ mộng hay ảo tưởng. Khi tin đồn kết hôn lan ra, cô không khóc, không chất vấn, chỉ thu dọn hành lý, rút lui trong im lặng. Đó là cách cô học được từ nhỏ: ai thương cô, cô biết ơn; ai rời đi, cô không trách, không giận, không níu kéo.
Thẩm Thanh Toàn rời đi không phải để làm cao, mà vì cô nghĩ mình không có tư cách ở lại. Sự im lặng của cô không phải vì yếu đuối, mà vì tự trọng. Và điều đó khiến người ta đau lòng hơn bất kỳ màn khóc lóc hay vật vã nào.
Cô tìm việc mới, bắt đầu sống cuộc sống không Lâm Tri Viễn, nhưng những thói quen từng thuộc về anh cứ lặp lại trong cô một cách vô thức. Cô tưởng mình đã quên, nhưng không ngừng nhớ.
Lâm Tri Viễn là người thành đạt, lý trí, giàu có, anh còn là mạnh thường quân mà Thẩm Thanh Toàn tưởng rằng cô nợ một đời. Nhưng đằng sau sự sắp đặt ấy, anh là kẻ đã yêu cô từ rất lâu, âm thầm, day dứt. Thì ra Lâm Tri Viễn đã từng biết Thẩm Thanh Toàn từ thời thiếu niên và tình cảm đó đã ngấm sâu, không ai hay.
Cuối cùng lại để đánh mất ở khoảnh khắc cần lên tiếng nhất.
Khi cô bỏ đi, anh mới cuống cuồng theo đuổi lại. Dùng mọi cách, mọi chiêu trò, lấy lý do “theo đuổi vợ”, nhưng thực chất là hành trình chuộc lại mười năm không nói thành lời.
Không phải anh không yêu mà là vì anh sợ. Anh đã yêu cô từ cái thuở họ còn chưa là gì của nhau và cũng chính vì vậy, tình yêu ấy càng lặng, càng sâu, càng khiến anh trở nên lóng ngóng khi đối diện với cô.
Tình dục từng là cầu nối duy nhất giữa họ, Lâm Tri Viễn tưởng rằng chỉ cần cô ở lại bên anh là đủ. Nhưng rồi anh nhận ra, sự hiện diện không còn là thỏa mãn, mà là đau đớn khi thấy cô tổn thương mà không thể chữa lành.
Thẩm Thanh Toàn luôn có một nỗi lo sợ bị bỏ rơi, sự hoài nghi về tình cảm Lâm Tri Viễn dành cho mình. Liệu anh yêu cô, hay chỉ là một thói quen, một phần trách nhiệm? Cô chấp nhận làm “người tình” không danh phận, vì nghĩ mình chỉ có giá trị khi ngoan ngoãn. Cô không trách móc, không đòi hỏi, vì từ nhỏ đã quen với việc không có gì là của mình mãi mãi. Đó là hệ quả của một đứa trẻ mồ côi luôn sống bằng sự biết ơn và e dè.
Khi bị tổn thương, cô đã chọn rời đi. Và đó là lần đầu tiên cô đặt lòng tự trọng lên trên cảm xúc. Đến cuối cùng khi đã biết về quá khứ của Lâm Tri Viễn, cô học cách mở lòng lại, không phải vì được theo đuổi, mà vì cô biết mình xứng đáng được yêu một cách đầy đủ. Sự trưởng thành lớn nhất của cô là không đánh đổi trái tim để mua lấy sự ở lại.
Lâm Tri Viễn từng nghĩ âm thầm yêu là đủ, chu cấp là yêu, không cần nói ra. Nhưng chính sự im lặng khiến anh đánh mất Thẩm Thanh Toàn.
Khi thấy cô rời đi, anh mới bắt đầu đối diện với chính mình. Anh phải học cách yêu cô như một người yêu, không phải người bảo hộ. Anh hạ thấp cái tôi, gạt bỏ kiêu ngạo, để đến bên cô với tư cách một người đàn ông muốn cưới người phụ nữ ấy không phải vì áy náy, không bằng tiền, không bằng thế lực, mà bằng trái tim.
Có lẽ điều khiến người đọc đau lòng nhất không phải là họ không yêu nhau, mà là họ yêu nhau quá lâu, nhưng lại không nói ra đúng lúc.
Thẩm Thanh Toàn nghĩ mình chỉ là món nợ được chu cấp.
Lâm Tri Viễn nghĩ cô đã hiểu anh, nên im lặng cũng là một cách nói.
Cuối cùng, họ để tuột mất nhau, chỉ vì mỗi người đều quá lý trí trong nỗi sợ bị tổn thương. Khi sự thật dần hé lộ rằng Lâm Tri Viễn đã thích cô từ khi họ còn là những đứa trẻ không ai nhớ mặt, ta chợt hiểu một số tình yêu, sinh ra đã mang sẵn một sợi dây ràng buộc, nhưng người trong cuộc lại chẳng bao giờ dám nhận.
Và hành trình “theo đuổi lại vợ” của Lâm Tri Viễn anh thực chất là hành trình tự tha thứ cho mình vì đã bỏ lỡ quá nhiều năm tháng yêu mà không dám nói yêu.
***
Với yếu tố H văn, truyện giữ lại chất riêng của thể loại này: t ình d ục không chỉ là hành vi bản năng, mà là cách nhân vật tìm kiếm xác nhận rằng mình còn có giá trị trong mắt người kia.
Trong từng lần va chạm t hể x ác, Thẩm Thanh Toàn không chỉ trao thân mà còn trao đi cả sự tự ti, cả mong muốn được yêu, được cần. Lâm Tri Viễn, càng lý trí bao nhiêu trong công việc, lại càng dại dột khi chạm vào cô như một cách xác nhận rằng cô vẫn thuộc về anh.
***
Nghe qua, “Con đường tổng tài theo đuổi vợ” có vẻ là một bộ ngôn tình hiện đại ngọt ngào, dễ đọc, với công thức quen thuộc: tổng tài - tình cũ - theo đuổi - HE. Nhưng khi bước vào thế giới của Thẩm Thanh Toàn và Lâm Tri Viễn, ta mới nhận ra dưới lớp vỏ bóng bẩy ấy là một câu chuyện về sự chờ đợi âm thầm, về vết thương của những kẻ lớn lên thiếu tình yêu, và về cách hai con người học cách yêu nhau lần nữa.
Một tình yêu tưởng chừng như đơn giản nhưng lại chứa đựng cả tuổi trẻ dại khờ, cả những vết thương cũ không ai chạm tới, và cả một hành trình học cách yêu lại từ đầu.
Truyện bảy phần H, ba phần nội dung, vậy cũng đủ hiểu H trong truyện này “chất lượng” và “hot” cỡ nào rồi hén.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Hồng Socola - Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved