logo
REVIEW>> ABO DESIRE - THÈM MUỐN (COUPLE PHỤ)
abo-desire-them-muon-couple-phu
Tìm truyện

ABO DESIRE - THÈM MUỐN (COUPLE PHỤ)

Độ dài: 104

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 106

*Rv được viết cho couple phụ Thẩm Văn Lang và Cao Đồ

Cao Đồ là một người bình thường, bình thường đến mức giữa dòng đời vội vã tấp nập sẽ chẳng có ai vì cậu mà quay lại nhìn. Thế nên, cậu luôn hiểu rõ mình đứng ở nơi nào và chưa bao giờ hy vọng vào những thứ xa vời không thể chạm đến.

Thế nhưng, có một người đã xuất hiện trong thế giới u ám tăm tối của Cao Đồ. Người đó, dùng ánh sáng của mình, chiếu lên những vết nứt sâu hoắm ấy, ban cho cậu chút ấm áp dịu dàng. Để rồi, khiến cậu trầm luân hơn mười năm dài đằng đẵng, chẳng thể thoát ra được.

Cuối cùng, Cao Đồ không chỉ không giữ được trái tim, còn khiến bản thân thương tích đầy mình, mang theo những vệt dài rách nát chạy trốn thật xa.

“Tình yêu, chỉ chất chứa những bi thương thì không phải là tình yêu.” *

Và cho dù yêu đến mấy, cũng đến lúc buông bỏ sợi tơ tình không nên có.

Thẩm Văn Lang, tạm biệt.

***

Cao Đồ sinh ra trong một gia đình nghèo và phức tạp. Bố cậu n ghiện r ượu cùng c ờ b ạc, có bao nhiêu tiền đều ném vào đấy. Trong mắt ông, con cái hay bất cứ thứ gì, đều có thể quy đổi thành tiền. Vì thế, bao năm qua mẹ cậu luôn chịu đựng sự hành hạ bạo lực của ông, sống trong nước mắt khổ sở. Sau đó, bà đã mang theo con gái nhỏ rời đi nơi khác. Cao Đồ, bị vứt bỏ ở lại.

Trước đó, bà bắt Cao Đồ phải hứa rằng, cậu hãy che giấu thân phận Omega thật sự của mình và giả dạng thành Beta. Bà nói, chỉ có như vậy, cậu mới có thể sống sót được ở đây, dưới đôi mắt thèm khát như món hàng béo bổ của người bố xấu xa kia. Mà Cao Đồ là đứa con ngoan, cậu nghe lời mẹ, học cách trở thành một Beta.

So với những đứa trẻ khác, Cao Đồ phân hoá muộn hơn, cũng trưởng thành hiểu chuyện hơn rất nhiều. Cho dù hoàn cảnh có khó khăn tệ hại cỡ nào, cậu cũng chưa bao giờ từ bỏ việc học và nỗ lực cố gắng thay đổi tương lai.

Đáng tiếc, vận mệnh lại như con dao sắc bén muốn huỷ hoại Cao Đồ thật tàn nhẫn. Khi cậu những tưởng rằng mọi chuyện đang dần đi vào ổn định thì tai hoạ ập tới. Mẹ và em gái cậu gặp phải tai nạn giao thông nghiêm trọng.

Bà mất đi, em gái may mắn còn chút hy vọng. Muốn cứu sống em, bắt buộc phải chuyển đến bệnh viện cao cấp hiện đại nhất là Hoà Từ. Mà nơi này, chi phí mỗi ngày đều đắt đỏ, bao nhiêu tiền đưa vào cũng không đủ.

Cao Đồ bắt buộc phải gánh vác trách nhiệm nặng nề. Chỉ trong thời gian ngắn, cậu liên tiếp đối mặt với muôn vàn điều tồi tệ. Dường như, chỉ cần một bước chông chênh cũng khiến cậu ngã quỵ không gượng dậy nổi. Cao Đồ, thật sự kiệt sức và mệt mỏi.

Thế nhưng, trong những khoảnh khắc gian nan ấy, luôn có một người xuất hiện kịp lúc và đưa tay ra cứu cậu bên bờ sụp đổ. Anh là Thẩm Văn Lang.

Thời đi học, Cao Đồ nhận được học bổng hỗ trợ từ anh. Khi ấy, Thẩm Văn Lang như vị thần đứng phía trên cao, chỉ cần tuỳ tiện ban phát một chút sự thiện tâm nhân từ của mình, cũng đủ để khiến cậu thay đổi được số phận. Thế nên, Cao Đồ luôn chân thành ngưỡng mộ và trân trọng biết ơn anh vô cùng.

Vì thế, Cao Đồ dành tất cả những gì mình trân quý nâng niu nhất tặng cho Thẩm Văn Lang. Bởi vì, thứ duy nhất cậu có thể làm cũng chỉ có vậy mà thôi. Thế nhưng, cậu chủ nhà họ Thẩm sống trong nhung lụa cao sang từ bé sao hiểu được những nỗi niềm nơi nhân gian kia chứ? Anh thấy rẻ mạt, phiền phức và buông lời chê bai nặng nề.

Nói Cao Đồ không bị những lời của Thẩm Văn Lang làm tổn thương là nói dối. Cậu thông minh chăm chỉ, có thành tích tốt, trong mọi việc không hề thua kém ai. Cậu chỉ là tự ti, vụng về đôi chút. Cho nên, trước lời trách móc nói năng không suy nghĩ của anh, cậu luôn lắp bắp yếu ớt biện minh cho mình. Cuối cùng, chẳng đâu vào đâu.

Thế nhưng, Cao Đồ luôn biết, Thẩm Văn Lang là người tốt. Anh giúp cậu được học hết Đại học. Sau này, anh còn giúp cậu trong công việc, đưa cậu lên làm thư ký riêng với mức lương hậu hĩnh. Thế nên, việc em gái cậu được tiếp tục chữa trị đều là nhờ ơn của anh. Nếu không, Cao Đồ chắc chắn sẽ như con thoi, xoay quanh các việc làm thêm khác nhau để kiếm tiền. Cuộc sống của cậu, cũng sẽ chật vật hỗn độn.

***

Dù đã cảnh báo trái tim rất nhiều lần, nhưng Cao Đồ vẫn không ngăn được những rung động của mình dành cho Thẩm Văn Lang. Cậu cứ thế, lặng yên bên cạnh anh, tham gia vào từng ngóc ngách trong cuộc sống cá nhân và công việc của anh như một điều hiển nhiên. Thế nhưng, cậu không dám bộc lộ bất kỳ tâm tư gì ra bên ngoài.

Bởi vì, Cao Đồ biết, tình yêu của cậu mãi mãi không thể nhìn thấy ánh sáng. Khoảng cách của hai người là quá xa và hơn hết Thẩm Văn Lang cực kỳ chán ghét Omega. Cao Đồ không dám đặt cược, cũng không có gì để đặt cược. Thế nên, vì để gần anh, cậu đã chấp nhận đánh đổi rất nhiều.

Mỗi khi đến kỳ phát tình của Omega, Cao Đồ đều dùng miếng dán và thuốc ức chế, tránh cho mùi hương của mình quá nồng và dễ bị phát hiện. Việc lạm dụng này khiến cơ thể cậu ngày càng suy yếu và mất khống chế. Nếu không dừng lại, sẽ gây nguy hiểm đến tính mạng cũng như khả năng mang thai sau này của cậu. Thế nhưng, Cao Đồ mặc kệ hết thảy.

Thế rồi, trong một lần ngoài ý muốn, Thẩm Văn Lang và Cao Đồ đã xảy ra quan hệ trong mơ màng dưới tác dụng của rượu và kích tình, hương diên vĩ hoà quyện cùng hương xô, quấn quýt say mê. Cao Đồ chẳng những rối loạn pheromone trầm trọng, giờ đây còn mang trong mình hình hài bé nhỏ. Cậu bối rối hoang mang.

Và khi nhận được câu trả lời đầy tàn nhẫn của Thẩm Văn Lang, Cao Đồ lúc này mới triệt để tuyệt vọng. Đúng vậy, nhưng anh nào có lỗi gì sai kia chứ? Một đêm hoang đường bên nhau, có chăng cũng chỉ là ảo ảnh mà thôi. Hơn mười năm yêu và âm thầm bên anh, đã đến lúc cậu nên dứt khoát buông bỏ đoạn tình cảm không có hồi kết này rồi.

Cứ thế, Cao Đồ nghỉ việc, đưa theo em gái rời Giang Hỗ về quê xa, cắt đứt mọi vướng bận với Thẩm Văn Lang. Mong rằng, từ nay về sau, anh vẫn luôn hạnh phúc. Dù được anh yêu hay không yêu, với cậu đều là sự biết ơn thành kính về những gì đã trải qua bên nhau.

Chỉ là, ngày Cao Đồ rời đi, đã không hề hay biết, luôn có một đôi mắt dõi theo cậu từ đầu đến cuối. Đôi mắt ấy mang theo sự day dứt, bất lực, bực bội và kìm nén những cảm xúc xa lạ trong lòng. Từ đây, trái tim vô tình đánh mất đi người mà anh yêu nhất trên đời.

***

So với Hoa Vịnh, gia thế của Thẩm Văn Lang không hề kém cạnh bao nhiêu. Anh từ bé đã được sống trong xa hoa hào nhoáng, cuộc đời chưa từng nếm trải cay đắng khổ cực nào. Thế nhưng, gia đình anh lại là mớ bẩn thỉu khiến anh buồn nôn khi nhớ đến. Những hình ảnh âm thanh ám ảnh đó, luôn tồn tại trong tâm trí anh.

Vậy nên, Thẩm Văn Lang Alpha cấp S mắc chứng bệnh tâm lý trở nên căm ghét tất cả các Omega xung quanh và mùi hương trên người họ.

Thẩm Văn Lang không tin tưởng vào tình yêu, lại càng không tìm thấy sự an toàn đến từ bất kỳ ai. Cho dù có bao người vây quanh cười nói, anh vẫn thấy cô độc lạc lõng. Vì thế, anh thường xuyên tức giận cáu gắt, lời nói như độc dược khiến người ta sợ hãi không dám lại gần.

Thế nhưng, chỉ cần có thư ký Cao Đồ bên cạnh, tất cả những dậy sóng bấp bênh trong lòng Thẩm Văn Lang đều được vuốt phẳng một cách nhẹ nhàng. Anh nhận ra, chỉ cần có cậu, anh sẽ không dễ dàng kích động hung bạo như thế nữa. Dường như, hơn mười năm nay, sự hiện diện của cậu là điều duy nhất khiến anh an tâm.

Bởi vì, Thẩm Văn Lang biết, Cao Đồ sẽ không bao giờ rời bỏ anh. Dẫu anh có độc miệng, xấu tính như thế nào, cậu đều ở đó không rời đi. Sự tận tâm, cẩn thận, chân thành và ổn định của cậu, không có ai thay thế được.

Thế nhưng, thời gian này Thẩm Văn Lang cảm thấy Cao Đồ khác lạ và những điều ấy khiến lòng anh khó chịu đến mức muốn huỷ diệt mọi thứ. Trên người cậu mang theo hương thơm của Omega khác, cậu nghỉ dài ngày chăm sóc cho người đó, cậu ốm nặng vì người đó, cậu bất chấp tất cả để có thể bên người đó…

Từng chút từng chút khiến Thẩm Văn Lang phát đ iên. Cao Đồ là của anh, thế mà từ khi nào lại bị một người khác xông vào chiếm mất. Chỉ cần nghĩ đến sự thân mật dịu dàng và bình yên an ủi mà cậu vẫn luôn dành cho anh, nay đổi thành cho ai đó là Thẩm Văn Lang lại không kiểm soát cảm xúc của mình được nữa.

Thế nên, dù Cao Đồ chẳng làm gì sai, Thẩm Văn Lang vẫn cứ nặng lời chỉ trích, tìm cách soi mói cậu đủ thứ, để thể hiện sự tồn tại của mình với cậu. Thế nhưng, càng lúc càng sai, sai đến mức, Cao Đồ trầm tĩnh cứ thế quyết tâm rời xa anh. Lúc ấy, Thẩm Văn Lang mới biết thế nào là sự níu kéo trong thinh lặng và đau đớn đến mức vụn vỡ.

Hoá ra, bấy lâu nay, Thẩm Văn Lang vẫn luôn yêu Cao Đồ như thế nhưng lại ngu ngốc không nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu đặc biệt đến nhường nào. Bây giờ, cậu mang thai con của anh và chạy trốn, anh thì như kẻ mất lý trí, lật giở từng tấc đất Giang Hỗ, Nghi Thị… kiếm tìm.

Hoa Vịnh đã cảnh báo Thẩm Văn Lang rất nhiều lần, anh lại xem đó là lời vu vơ không chịu hiểu. Để đến khi Cao Đồ đi rồi anh mới thấy thế giới đảo điên nghiêng ngả chẳng còn hình dạng. Không có cậu, mỗi ngày với anh đều là cực hình, giày vò, tự trách, đau đớn,…

Thế nhưng, Thẩm Văn Lang anh nhất quyết không bỏ cuộc. Dù Cao Đồ em ở đâu, anh cũng sẽ tìm thấy, đưa em và con trở về bên anh.

Để hương diên vĩ bao bọc chở che cho hương xô thơm ngần.

____

*: Trích lời thoại phim Cô nàng cử tạ Kim Bok Joo

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Gấu Gầy

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN