Tác giả:
Diệp Kiến Tinh
Reviewer:
AI_Anh Đào
Designer:
AI_Anh Thảo
Thể loại:
Hiện đại,
Hào môn thế gia,
Boss - nhân viên,
Gương vỡ lại lành,
Sủng Ngọt,
Song hướng yêu thầm,
Nhẹ nhàng,
HE
Độ dài: 72
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 123
Cảm giác sẽ như thế nào, khi người bạn trai cũ bị bạn “đá” năm xưa đột nhiên lại trở thành cấp trên của mình?
Nếu dùng ba tính từ để nói về cảm xúc của Tô Ngộ, có lẽ sẽ là: ngỡ ngàng, ngơ ngác và… bật ngửa. Không phải cô chưa từng nghĩ đến cảnh một ngày nào đó sẽ gặp lại Phó Tu Ninh, chỉ là không ngờ lần gặp lại ấy lại vừa vội vã, vừa oái oăm như thế.
Năm năm kể từ ngày chia tay đủ để mọi cảm xúc nguôi ngoai, đủ để người ta trưởng thành và học cách giấu nhẹm đi những điều từng khiến bản thân tổn thương đến mức muốn trốn chạy khỏi cả thế giới.
Thế nhưng, nếu biết trước năm năm sau Phó Tu Ninh sẽ trở thành cấp trên trực tiếp của mình, thì cái lúc cô nói lời chia tay anh, nhất định sẽ chọn cách nhẹ nhàng và khéo léo hơn.
Ban đầu, cô từng có ý định nghỉ việc, rời đi trước khi bản thân bị những kỷ niệm xưa cũ làm lung lay. Nhưng rồi thực tế cuộc sống khiến cô không thể tùy tiện quyết định như thế. Với một công việc ổn định và đồng lương đủ trang trải, liệu có đáng không nếu từ bỏ tất cả chỉ vì một người đã bước ra khỏi cuộc đời cô?
Chắc chắn là không rồi.
Vậy nên, bạn trai cũ thì bạn trai cũ, dù sao cũng đã đường ai nấy đi. Cô không nói thì cũng chẳng ai hay, mà Phó Tu Ninh lại không phải người nhiều chuyện.
Bóng hồng vây quanh Phó thiếu gia đếm hoài không xuể, làm sao có thể lưu luyến một đóa hoa dại nhỏ bé như cô.
Chỉ là… mọi chuyện không đơn giản như cô nghĩ.
Tưởng rằng cả hai sẽ âm thầm giữ khoảng cách, duy trì sự chuyên nghiệp và lịch thiệp của mối quan hệ công sở. Nhưng càng về sau, Tô Ngộ càng cảm thấy có điều gì đó sai sai. Phó Tu Ninh dường như đang từng bước phá vỡ cái ranh giới mong manh giữa “sếp” và “tình cũ”.
Phải chăng vì bây giờ chỉ còn hai người, nên anh không còn muốn che giấu nữa?
Thật ra người như Phó Tu Ninh, chỉ cần nhìn thêm vài lần, trái tim cô lại lỡ nhịp. Cũng giống như ngày trước, rõ ràng cô biết mối quan hệ giữa hai người chỉ là một giao dịch giá cả rõ ràng, nhưng cô vẫn không kìm được mà đem lòng yêu anh.
Anh luôn xuất hiện những lúc cô yếu đuối, tuyệt vọng nhất. Là người duy nhất từng hỏi cô sống có tốt không và cũng là người duy nhất dịu dàng bảo cô rằng:
“Muốn khóc thì cứ khóc, muốn cười thì cứ cười, trước mặt tôi không cần phải gắng gượng.”
Một người đàn ông muốn tiền có tiền, muốn sắc có sắc, muốn lịch tiệp có lịch thiệp, trái tim ai mà không tránh khỏi rung rinh?
Hai năm ở bên anh, cô thực sự hạnh phúc đến mức trong mắt cô giờ đây chẳng thể chứa nổi ai khác. Chỉ là trèo cao thì té đau, giờ đây lòng cô đã nguội lạnh. Dù tình cảm chẳng hề vơi nhưng cô đã không còn đủ can đảm để mở lòng đón nhận anh thêm một lần nữa.
Anh và cô vốn là người của hai thế giới. Anh là thiếu gia nhà quyền thế, con đường tương lai vạch sẵn, sớm muộn cũng cưới vợ chốn hào môn. Còn gia đình cô trọng nam khinh nữ, từ nhỏ đến lớn cô luôn bị coi như của nợ, phải cố gắng hết mình giữa dòng đời vội vã.
Phó Tu Ninh là ánh sáng. Mà bản thân cô thì mãi chỉ là một cái bóng đen.
Giữa hai người cứ như đang chơi trò đuổi bắt - anh tiến cô lùi. Có quá nhiều lần họ cố tình giả vờ hồ đồ, dù trong lòng cả hai đều hiểu rõ.
Thế nhưng, dù có trốn tránh cách mấy Tô Ngộ vẫn không thể ngăn nổi trái tim mình. Dẫu biết rằng phía trước là một bức tường đẫm m áu, cô vẫn cam tâm tình nguyện mà đâm vào lần thứ hai.
“Anh cho tôi một lời rõ ràng đi, muốn quay lại hay chỉ đơn giản là muốn ngủ với tôi?”
“Lên giường thì được, nhưng quay lại thì không.”
Tia lý trí cuối cùng đã ngăn trái tim cô lao về phía người ấy. Gia thế và hoàn cảnh của Phó Tu Ninh không cho phép anh cưới một người có gia cảnh tầm thường như Tô Ngộ.
Dường như giữa họ, lúc nào cô cũng là người không kìm được mà rung động trước. Chỉ là lần này, mối quan hệ giữa hai người đơn thuần chỉ là bạn giường bình đẳng, có thể chấm dứt bất cứ lúc nào.
Song cô không ngờ rằng, Phó Tu Ninh thà giữ một mối quan hệ mơ hồ, còn hơn không được ở bên cô.
“Nhưng Tô Ngộ, em hẳn là biết, tôi không chỉ đơn giản muốn làm bạn giường với em. Là em không muốn tiến xa hơn với tôi, nên tôi mới phải lùi một bước mà chấp nhận duy trì mối quan hệ hoang đường này với em.”
Có lẽ ai cũng nghĩ rằng, với gia thế hiển hách và danh tiếng của Phó Tu Ninh, tiêu chuẩn chọn bạn gái của anh chắc chắn sẽ không tầm thường. Nhưng chỉ có anh mới biết, dù bản thân đã gặp vô số kiểu người, nhưng chỉ cần nhìn thấy Tô Ngộ, anh vẫn không thể ngăn mình bị cô thu hút.
Những năm tháng lún sâu vào bùn lầy, một mình chiến đấu gần như không thấy lối thoát ấy, chỉ có cô là tia sáng duy nhất của anh.
Một cô gái trông rất đỗi bình thường nhưng lại có một đôi mắt trong veo đến lạ. Cô rạng rỡ và thuần khiết, khác hẳn với sự u tối nơi anh. Dù cô đã từng làm tổn thương anh một lần, anh vẫn muốn có được cô thêm lần nữa.
“Chỉ có em là anh nguyện dành trọn mà không cần điều kiện.”
Nhưng tại sao năm đó cô lại đột ngột nói lời chia tay? Rõ ràng bây giờ cô vẫn còn yêu anh, cớ sao mãi trốn tránh?
Rồi một ngày kia, cuối cùng Phó Tu Ninh cũng biết được đáp án. Hóa ra, tất cả đều có lý do…
Và lần này, anh sẽ không buông tay nữa.
Anh chấp nhận đối đầu với gia đình, từ chối những sắp đặt của mẹ, để một lần được sống cho bản thân - để được yêu người con gái ấy một cách trọn vẹn.
“Trước khi gặp em, anh chưa bao giờ nghĩ đến chuyện kết hôn, nhưng sau khi gặp em, anh không thể nghĩ đến ai khác ngoài em...”
“Tô Ngộ, em có đồng ý lấy anh không?”
Lúc này, khi mọi hiểu lầm đã được hóa giải, khi cả hai đều không còn che giấu tình cảm, Tô Ngộ cuối cùng cũng dũng cảm thừa nhận trái tim mình vẫn luôn hướng về Phó Tu Ninh.
Cô không còn muốn trốn chạy nữa. Cô muốn cùng anh viết tiếp câu chuyện tình yêu còn dang dở ấy, cho đến tận khi trời đất lụi tàn.
…
“Tình cũ” không chỉ là một câu chuyện tình cảm đơn thuần, mà còn là hành trình đấu tranh giữa tình yêu và gia tộc, giữa lý trí và con tim. Hai con người chừng đã lạc mất nhau lại tìm thấy nhau ở cuối con đường, bằng sự chân thành và tình yêu trọn vẹn.
Dù là tình cũ, nhưng không hề nhạt phai. Bởi vì trong tim họ, người kia chưa từng là quá khứ. Một câu chuyện tình từng tan vỡ trong đau đớn, cuối cùng lại được viết tiếp bằng một cái kết viên mãn.
Đây thật sự là một câu chuyện đáng đọc trong mùa hè này, các bạn đừng bỏ lỡ nhé!!!
___
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Làn truyện
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved