logo
REVIEW>> SIÊU CẤP TRÀ XANH Ở NIÊN ĐẠI VĂN NẰM THẲNG
sieu-cap-tra-xanh-o-nien-dai-van-nam-thang
Tìm truyện
Donate

SIÊU CẤP TRÀ XANH Ở NIÊN ĐẠI VĂN NẰM THẲNG

Designer:

AI_Tịch Lam

Độ dài: 166

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 242

Giới thiệu:

Đồng Tuyết Lục là trà xanh đạt đến cấp độ vương giả, ngoại hiệu "Nữ hoàng trà xanh".

Cô khoác trên mình vẻ ngoài minh diễm, dáng vẻ yểu điệu mong manh khiến người gặp người thích, quá vạn bụi hoa mà không nhiễm hồng trần.

Chờ đến khi muốn rửa tay gác k iếm, làm "Hiền thê lương mẫu" thì...

Báo! Ứng! Tới!

Cô xuyên rồi!? Xuyên đến thập niên 70 đã chật vật còn thiếu thốn, cùng với thân phận xấu hổ là thiên kim tiểu thư giả mạo!

Theo nguyên tác, cô bị thiên kim thật - đã trùng sinh trở về, ấn trên mặt đất xử lý, lại còn bị hãm hại gả cho lão nam nhân kết hôn lần 2, cuối cùng bị gia bạo lãnh cơm hộp sớm.

Đồng Tuyết Lục:... Mẹ nó, lão nương chọn tiếp tục làm trà xanh!

- Nuôi dưỡng 3 lão đại tương lai, làm cá mặn lười biếng √

- Lừa gạt để tiến vào tiệm cơm quốc doanh, mỗi ngày cơm ngon rượu say √

- Bốn lạng đẩy ngàn cân, làm thiên kim thật muốn vả mặt đánh vào không khí √

Đối với Nữ hoàng trà xanh mà nói, cho dù bốc phải loại kịch bản nào, cũng đều có thể một đường bật hack.

Ôn Như Quy – nhà vật lý học trẻ tuổi anh tuấn, tiền đồ vô lượng, nhưng vì mải mê nghiên cứu khoa học mà chậm trễ vấn đề cá nhân.

Nhóm lãnh đạo xoa tay hằm hè, ai cũng muốn tóm vị nhân tài trẻ tuổi này về làm rể hiền trong nhà.

Ai ngờ một ngày nọ...

Ôn Như Quy mang theo một cô nương diện mạo yêu diễm tới Trung tâm nghiên cứu khoa học, dưới đáy mắt là thâm tình lưu luyến không thể giấu: "Cô ấy là vị hôn thê của tôi, chúng tôi đến đây để đánh báo cáo kết hôn."

Nhóm lãnh đạo:... Lão tử mù rồi?

Nhóm nữ đồng chí:... Trái tim tan nát!

Đông Tuyết Lục: Ngại quá, mị lực tự động phát ra là kỹ năng không kiểm soát được.

***

Mùa hè là một mùa tràn đầy sức sống, nhưng khi Đồng Tuyết Lục nhận ra bản thân vừa mở mắt ra giữa ngày hè thì cô lại không vui chút nào.

Làm gì có ai vui nổi khi mới lúc nãy bản thân vẫn đang trượt tuyết cùng người đẹp mọng nước mà giây sau đã xuất hiện ở cái nơi mà mua hàng còn phải dùng tem phiếu chứ?

Đồng Tuyết Lục là một cô gái cực kỳ khéo ăn khéo nói, bất kể là c hém gió thành bão, nói có thành không hay nịnh nọt lấy lòng, tất cả đều giống như kỹ năng tổ truyền của cô vậy. Nói lịch sự thì người ta gọi cô là khéo léo hiểu lòng người, mà nếu theo ngôn từ dân dã thì Đồng Tuyết Lục chính là nữ hoàng trà xanh.

Ở hiện đại cô tung hoành ngang dọc quen rồi, đến mức rốt cuộc cô đã khiến bao nhiêu anh trai quỳ gối dưới váy mình rồi chính cô cũng không nhớ nổi nữa. Gần đây, thật ra Đồng Tuyết Lục đã có dự định cải tà quy chính, trở thành hiền thê lương mẫu rồi, vậy mà cô còn chưa kịp lên kế hoạch chi tiết thì ông trời đã ngứa mắt cô rồi đem báo ứng tới trước.

Đồng Tuyết Lục bị xuyên vào một cuốn tiểu thuyết nữ phụ, thiên kim thật giả vô cùng máu chó. Nhân vật cô xuyên vào, cũng chính là Đồng Tuyết Lục là thiên kim giả có tính tình đặc trưng của mấy nhân vật chuyên gây rối rồi bị nữ chính vả mặt, lót đường cho nữ chính sau đó đi lãnh cơm hộp hoàn thành phận sự. Đồng Tuyết Lục cảm thấy rất cạn lời, nhưng cô lại không còn cách nào khác ngoài chấp nhận chuyện này thật sự đã xảy ra.

Thân làm một “cô gái khéo léo”, ngoại hiệu “nữ hoàng trà xanh”, một trong những phẩm chất nổi bật của Đồng Tuyết Lục đó là thích nghi tốt với mọi hoàn cảnh, năng lực giao tiếp trội và đặc biệt là không “đính kèm” tính năng sợ bàn tay vàng.

Nếu chỉ vì một cái bàn tay vàng của tác giả và cái đầu biết trước tình tiết truyện của nữ chính mà Đồng Tuyết Lục phải chịu thua thì quả thật cô còn thấy tự xấu hổ với danh hiệu trà xanh của mình. Hơn nữa, tưởng chỉ có mình nữ chính biết trước cốt truyện thôi ư? Không đâu, Đồng Tuyết Lục cũng biết nè.

Là một người có tầm nhìn xa trông rộng, thay vì chọn đấu đá vô nghĩa với nữ chính ở nhà cha mẹ nuôi, Đồng Tuyết Lục lựa chọn trở về Đồng gia, nơi có ba bảo bối sẽ “nắm trùm tương lai” sau này. Cô phải chăm sóc mấy đứa trẻ thật tốt, như vậy sau này mới có cái mà hưởng sái được.

Vậy là Đồng Tuyết Lục bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh cao của mình ở niên đại 70 này, bắt đầu từ bước đầu tiên là giải quyết gọn ghẽ mấy con “sư tử ngoạm” ở dưới quê muốn tới ngấp nghé tiền trợ cấp sau khi cha mẹ ruột của cô, cũng là cha mẹ của ba anh em Đồng Gia Minh, Đồng Gia Tín và Đồng Miên Miên qua đời, tống cổ mấy kẻ đó về lại nông thôn.

Mỗi ngày Đồng Tuyết Lục đều bận rộn tới lui, nào là chăm sóc cục bột nhỏ siêu đang yêu Đồng Miên Miên nhà mình, rồi đưa đẩy khách sáo với xóm láng giềng xung quanh, vận dụng kỹ năng “siêu xanh” của mình để tạo quan hệ, xây dựng hình ảnh cô chị gái gồng gánh gia đình vừa xinh đẹp lại hiểu chuyện, khiến ai nhìn thấy cũng quý mến. Đôi khi cũng có mấy bà già rảnh rỗi thích bàn tán gây gổ cũng bị Đồng Tuyết Lục tiễn đẹp về nhà, không dám tìm cô tác oai tác quái nữa.

Tuy Đồng Tuyết Lục là trà xanh nhưng cô lại là một trà xanh rất đứng đắn. Cô chỉ lợi dụng sự khéo léo của mình để giúp bản thân có được nhiều cơ hội hơn, khiến con đường cô đi thuận lợi hơn một chút, nếu không thì là để giải quyết những kẻ ôm tâm tư hèn hạ xấu xa, cố tình tới chèn ép cô.

Trừ những điều đó thì cô lại sống rất phóng khoáng sòng phẳng, ai giúp cô cô sẽ ghi nhớ, rồi tìm cơ hội để trả ơn họ, đôi khi gặp các đồng chí nữ lâm vào hoàn cảnh khó khăn, cô cũng sẵn lòng giúp họ tìm thấy một con đường sáng.

Thay vì nói Đồng Tuyết Lục tâm cơ, người hiểu cô sẽ thấy đó đều là những nghệ thuật giao tiếp, kiếm được lợi cho mình mà đối phương vẫn thấy vui lòng. Dù đôi khi cô không ngại nói dối trắng trợn một chút để giải quyết đám phiền phức bao quanh mình, nhưng làm cuộc sống là vậy mà, so với thánh mẫu thì trà xanh mới là kiểu phổ biến hơn, chỉ khác ở mức độ “xanh” của mỗi người đều không giống nhau thôi.

Nếu để nói điều gì khiến Đồng Tuyết Lục bất ngờ nhất khi xuyên tới cuốn tiểu thuyết này thì chắc chắn đó sẽ là chàng trai tên Ôn Như Quy. Có trời mới biết tại sao cô sống ở hiện đại bao năm như vậy, gặp gỡ bao nhiêu chàng trai tuấn tú tài giỏi như vậy mà vẫn chẳng rung động lấy một lần, thế mà chỉ mới xuyên vào đây chưa được bao lâu, Đồng Tuyết Lục đã có “đối tượng của mình”, cũng chính là Ôn Như Quy.

Ôn Như Quy xét trên một khía cạnh nào đó thật sự giống như phiên bản trái ngược của Đồng Tuyết Lục vậy. Nếu Đồng Tuyết Lục là người có thể dễ dàng thao túng tâm lý người khác theo hướng mình muốn thì Ôn Như Quy lại như một cái cây ngay thẳng, có sao nói vậy, vừa chính trực vừa ngây thơ.

Đồng Tuyết Lục chỉ cần trêu anh một câu thôi là một bên tai của anh đã đỏ lên rồi, trêu thêm một câu nữa thì đỏ cả hai tai, còn đến câu thứ ba là cả mặt đều đỏ bừng hết. Sao lại có người đáng yêu như vậy cơ chứ, đó là suy nghĩ thường xuyên nhất của Đồng Tuyết Lục về Ôn Như Quy.

Chàng trai này không phải một người có tuổi thơ trọn vẹn, anh cũng có những vết xước trong tâm hồn, nhưng kỳ lạ thay là anh lại chân thành và đứng đắn hơn bất cứ ai khác, dù là trong công việc hay trong tình cảm.

Ít nhất thì, chỉ có chàng trai ấy khi biết cô đang tìm nhà liền quay về vay tiền ông nội rồi đi mua ngay một căn, còn nói dối rằng đó là căn nhà đó lâu rồi không ai dùng tới nên để cô tới sống, mà không hề biết rằng thật ra cô mới được dẫn đi xem căn nhà đó xong, chỉ là do chưa đủ tiền nên chưa mua được thôi.

Rồi mỗi khi anh được cô tặng cho thứ gì đó, Ôn Như Quy sẽ từ chàng trai tốt bụng biết sẻ chia trở thành đứa trẻ to xác giữ của không ai được động vào.

Thậm chí khi muốn nói với cô rằng sinh nhật anh sắp tới cũng phải nghĩ một đống trò lòng vòng để gián tiếp nói cô nghe.

Đồng Tuyết Lục cảm thấy, Ôn Như Quy quả thật là chàng trai ngu ngốc đến mức đáng yêu c hết đi được.

Nhờ có sự xuất hiện của anh mà cuộc sống của cô trong cuốn tiểu thuyết nọ mới trở nên trọn vẹn, có ý nghĩa như thế, họ cùng nhau trải qua những ngày tháng yên bình, cùng nỗ lực phấn đấu hướng về phía trước, rồi cùng trải qua những biến cô của đất nước, những sóng gió đôi khi dạt vào trong cuộc sống của họ.

Ở nơi trình độ kỹ thuật và chất lượng cuộc sống vẫn chỉ ở mức của những năm 70 như thế này, Đồng Tuyết Lục lại tìm thấy niềm vui và hạnh phúc của mình, bên người cô yêu, bên gia đình ấm áp.

Từng ngày từng tháng trôi qua, dường như hơn 20 năm sống ở hiện đại đó đã trở nên xa xăm từ lúc nào rồi, bởi giờ đây, mỗi ngày mở mắt ra của Đồng Tuyết Lục đều là một trang giấy mới, tràn ngập màu sắc sống động và ý nghĩa.

___

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lục Trà Cuồng Ma

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN