
Tác giả:
Chu Tiểu Đảo
Reviewer:
AI_Phong Lữ
Designer:
AI_Diệp Trà
Độ dài: 75
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 134
Giới thiệu:
Sau sáu tháng thực tập, sắp trở thành nhân viên chính thức thì bị người có mối quan hệ chen chân, Trình Diên tuyệt vọng chặn tổng giám đốc lại, mạnh miệng nói: "Tôi muốn được nhận vào làm chính thức ở công ty của anh, anh có thể giúp tôi đi cửa sau không?"
Đối phương khinh thường nâng mắt lên, nhìn cô từ trên cao xuống rồi nói: "Điều kiện?"
Chàng trai mặc bộ vest cao cấp, dáng người cao thẳng, giọng điệu lạnh lùng.
Khiến Trình Diên nhớ tới ngày nhận giấy đăng ký kết hôn với anh, ánh mắt lạnh lùng của anh lúc đó giống hệt bây giờ.
Cô siết chặt tay thành nắm đấm, lấy hết can đảm, hỏi: "Nếu không, ly hôn có được không?"
Trì Nghiễn Hành: "...Lần này tôi sẽ giúp cô vô điều kiện, nhưng sẽ không có lần sau."
*
Bị bố mẹ sắp đặt, Trình Diên kết hôn trong tình trạng mơ hồ khi chưa tốt nghiệp đại học.
Chồng cô đẹp trai, yêu thương và chiều chuộng cô.
Bạn bè thường ghen tị và khen cô tốt số.
Nhưng chỉ có Trình Diên mới biết, cô và Trì Nghiễn Hành không thể cùng nhau đi hết con đường.
Anh xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc, tuổi còn trẻ đã ngồi vào vị trí tổng giám đốc, lạnh lùng cũng rất mạnh mẽ và quyết đoán.
Còn cô chỉ là một phiên dịch viên nhỏ bé chậm chạp và sợ xã hội.
Không lâu sau cô đưa ra thỏa thuận ly hôn rồi bay sang nước Anh ngay tối đó, không quay lại nữa.
Hai năm sau, Trình Diên trở thành một phiên dịch viên nổi tiếng trong ngành.
Cô càng ngày càng chín chắn, trưởng thành và tự tin xử lý mọi việc dễ dàng hơn.
Ngày hôm đó, tuyết rơi dày ở Manchester, sếp vô cùng lo lắng tìm cô vì có một khách hàng lớn khó tính và ngang ngược, chỉ có cô mới có thể phiên dịch được.
Trình Diên vội vã bước vào phòng bao trong cơn gió tuyết, vừa vội vàng vừa lo lắng thì bỗng đối diện với một đôi mắt quen thuộc.
Cô sững sờ tại chỗ.
Trì Nghiễn Hành ngồi ở vị trí chính, nói bằng tiếng Trung mà chỉ hai người mới hiểu được.
"Tôi không đồng ý ly hôn, vậy nên bà Trì khi nào về nhà?"
*
Vở kịch nhỏ:
Trong công ty lan truyền rằng cô thực tập sinh mới tới thật xui xẻo, bài ppt bị chê tơi tả, nên sếp mặt mày tối sầm gọi riêng cô vào văn phòng.
Mọi người đều xì xào thương hại, đoán xem liệu cô có phải khóc khi quay lại hay không.
Cho đến khi có nhân viên đến văn phòng tổng giám đốc giao tài liệu.
Cửa bị đẩy mở một khe hở nhỏ, Trì Nghiễn Hành ngồi trên ghế sofa, ôm chặt người vào vòng tay, rồi hôn đến ý loạn tình mê.
Trình Diên bị ép buộc phải tiếp nhận, tay của cô chống tay vào ngực anh, vội vàng ngăn lại: "Có người! Anh đừng…"
Nhân viên vừa mở cửa giống như bị sét đánh.
Trì Nghiễn Hành phớt lờ sự chống cự của cô, cười nghiêng đầu hôn tiếp: "Ra ngoài, đóng cửa lại, cảm ơn."
Góc nhìn của nam chính:
Trì Nghiễn Hành trở về nước và miễn cưỡng gặp người vợ mới cưới ông nội sắp xếp cho anh.
Đột nhiên có việc, anh vội vàng đến công ty và bỏ mặc người đó một mình ở nhà suốt đêm.
Ngày hôm sau khi về nhà, Trì Nghiễn Hành mang theo một bản hợp đồng lạnh lùng, với vẻ kiêu ngạo và xa cách anh chuẩn bị tìm cô ký vào bản thỏa thuận hôn nhân hình thức.
Mở cửa ra, đối mặt với đôi mắt đỏ hoe vì khóc của Trình Diên.
Trì Nghiễn Hành: …Tôi thật đáng c hết.
*Chuyện đi cửa sau có ẩn tình, không phải thật sự đi cửa sau đâu nhé.
*风筝: con diều nghĩa Hán Việt là Phong Tranh. Phong Tranh là tên ở nhà của nữ chính Trình Diên.
***
Dưới ngòi bút của mình, Chu Tiểu Đảo đã phác hoạ cho tôi thấy từng nhân vật, từng số phận được phản ánh rõ rệt như thế nào trong xã hội phồn hoa xô bồ. Tình yêu thuần khiết thì không thể nhiễm một chút bụi bẩn. Con người trưởng thành là điều tất yếu và họ phải đưa ra lựa chọn cho cuộc sống của mình.
Không những thế, tác giả còn khắc họa vận mệnh của người con gái dưới định kiến “trọng nam khinh nữ” đầy vất vả khổ sở, đưa ra mặt tối của một gia đình bên ngoài hạnh phúc nhưng bên trong lại mục nát hoàn toàn.
Trình Diên đáng lẽ nên được sống trong vòng tay yêu thương của bố mẹ. Thế nhưng, ông trời lại nhẫn tâm đưa cô xuống vực sâu tăm tối. Bố mất, mẹ đi bước nữa. Từ đó cuộc sống của cô bao trùm một màu đen u ám. Mỗi khi nhìn thấy gia đình nhỏ của mẹ tràn đầy hạnh phúc cùng tiếng cười, trái tim cô như vỡ nát. Cô chính là một mảnh ghép dư thừa chẳng ai quan tâm để ý, tồn tại vật vờ trong thế giới này.
Kết hôn với Trì Nghiễn Hành, Trình Diên cứ nghĩ cô sẽ tìm được một ngôi nhà chân chính thuộc về bản thân. Nhưng mọi thứ nào có dễ dàng như vậy. Anh là một người đàn ông quá xuất sắc, điều đó càng khiến cô trở nên tự ti yếu ớt. Sau khi cưới, anh lại vội vàng bay ra nước ngoài và trở về vào hai năm sau đó.
Đến tận lúc này cuộc sống hôn nhân của Trình Diên mới chính thức bắt đầu. Từ e ngại, ngượng ngùng với anh mà không biết tự bao giờ cô đã chẳng thể rời khỏi anh một bước. Hóa ra Trì Nghiễn Hành cũng không lạnh lùng khó gần như Trình Diên từng nghĩ mà trái lại anh hết mực quan tâm chăm sóc cô. Cứ thế, trái tim cô đã trao cho anh lúc nào chẳng hay.
Còn Trì Nghiễn Hành thì sao? Tim anh có xao động mỗi khi nhìn thấy Trình Diên hay không?
Kỳ thật, Trì Nghiễn Hành sinh ra trong một gia tộc lớn, mỗi bước đi đều là sự toan tính và dối lừa. Thế nên, anh dường như thật lạnh nhạt xa cách, không có bất kỳ cảm xúc nào với người khác. Và có lẽ ông trời đã nhìn thấy được sự cô độc đến tuyệt vọng trong lòng anh nên đã gửi gắm người con gái ấy đến bên anh mà vỗ về an ủi.
Trì Nghiễn Hành yêu Trình Diên bằng tất cả những gì anh có. Anh không thể chịu đựng nỗi cô phải chịu bất cứ tổn thương nào cho dù là nhỏ nhất. Thế nhưng anh lại lựa chọn không nói ra những tình cảm trong lòng mình cho cô biết. Sự lặng im đã khiến cuộc hôn nhân của họ rơi vào tận cùng của bóng tối.
Một người muốn được chia sẻ thấu hiểu, một người lại lặng lẽ làm tất cả cho người mình yêu trong thầm lặng. Hai con người với hai lối suy nghĩ khác nhau, làm sao có thể dung hòa được đây?
Mối quan hệ của Trì Nghiễn Hành và Trình Diên căng thẳng hơn khi họ càng ngày càng không thể cảm nhận được suy nghĩ của đối phương nữa rồi. Vào thời điểm cô chênh vênh bất lực cần anh nhất, anh đã không thể xuất hiện như lời đã hứa. Đến ngày quan trọng là lễ tốt nghiệp của cô mà anh cũng quên mất…
Vết nứt sâu hoắm, huỷ diệt toàn bộ. Trình Diên nghĩ đã đến lúc cô nên buông bỏ tất cả để theo đuổi ước mơ của mình rồi. Cuộc hôn nhân của họ chẳng thể nào cứu vãn được nữa. Ngày Trì Nghiễn Hành trở về nước cũng là ngày cô bay đi nước ngoài, chỉ bỏ lại một tờ giấy ly hôn trên bàn cùng với chiếc nhẫn cưới mà cô từng rất trân trọng.
Sang Anh du học, Trình Diên lần nữa trở lại làm chính mình, vô tư tự do không bị quấy nhiễu hay ràng buộc bởi điều gì. Cô đã sống thoải mái như thế cho đến khi gặp lại anh…
Trình Diên nghĩ sẽ chẳng sao đâu, nhưng chỉ với một ánh mắt của Trì Nghiễn Hành đã khiến bức tường thành trong lòng cô sụp đổ. Cô vẫn còn yêu anh thiết tha đến vậy và thật khó để buông tay vào giây phút này. Nhưng dù sao thì, con đường mà cô đã chọn, dẫu gian nan cũng phải bước tiếp. Cô không cho phép bản thân mình quay đầu đi vào vết xe đổ như năm đó nữa.
Khi trở về nước, biết được Trình Diên rời đi, Trì Nghiễn Hành đã tự trách bản thân rất nhiều. Sau tất cả, có lẽ anh chưa từng hiểu cô, cô thích gì, mong muốn điều gì, anh nào có biết. Thế nhưng, thứ anh có bây giờ chính là sự kiên định và thời gian. Anh nguyện ý chờ Trình Diên trở về, dẫu bao lâu chăng nữa, chờ cô thực hiện được ước mơ của mình, rồi anh sẽ đến tìm cô.
Bởi tình yêu đâu có thể nói buông là buông được và đôi khi lý trí cũng chẳng thể thắng nổi trái tim. Lúc này, Trình Diên mới hiểu cho sự lựa chọn năm ấy của Trì Nghiễn Hành. Anh cũng đã vất vả mệt mỏi như thế nào trước mọi chuyện. Khi đó, cô chỉ mới cô bé sinh viên năm cuối mới bước vào đời còn anh là người đã lăn lộn trong xã hội nhiều năm. Gánh nặng trên vai anh, giữa muôn vàn lợi ích và quyền lực, mỗi một bước đi đều thật khó khăn.
Trình Diên cũng biết được, từng ấy năm cô đi du học đều là Trì Nghiễn Hành âm thầm giúp đỡ cô. Để cô có cuộc sống bình yên nơi đất khách quê người, anh đã thay cô giải quyết hết thảy mọi vướng bận rắc rối.
Hai trái tim nóng bỏng trong lồng ngực, đập lên từng hồi mạnh mẽ theo cách riêng của nó. Bây giờ, cả hai đã học được cách yêu thương nhau, san sẻ cho nhau và quan trọng hơn là tìm thấy sự đồng cảm, tiếng nói chung trong mối quan hệ của mình. Không để sự thinh lặng nhuốm màu chia ly lên tình yêu của bọn họ.
“Em rất quan trọng, ngoài em ra không thể là ai khác.”
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Truyện Nhà Nàng
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved