Tác giả:
Xuân Phong Lựu Hỏa
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Thiên Thủy Bích
Thể loại:
Hiện đại,
Hào môn thế gia,
Duyên trời tác hợp,
Nghiệp giới tinh anh,
Gương vỡ lại lành,
Tâm lý,
Điên cuồng,
Độc chiếm ,
Biến thái,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Ngược,
Nhất kiến chung tình,
Nhẹ nhàng,
Chữa lành,
Ấm áp,
HE
Độ dài: 96
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 112
VENGEANCE.
Từ khi còn bé, Khương Bảo Lê đã theo dòng nước biển trôi dạt đến làng chài nhỏ nơi đảo nghèo này. Cô bé không biết bố mẹ mình là ai, chỉ biết rằng họ đã bỏ rơi cô mất rồi. Để mặc cho những con sóng nhấp nhô biến động ngoài kia, cuốn cô đến nơi nào.
Khi ấy, Khương Bảo Lê vừa gầy vừa nhỏ, chẳng có ai bên cạnh bảo vệ chở che. Cô lại có đôi mắt sáng ngời và khuôn mặt đặc biệt xinh đẹp. Thế nên, cô trở thành món đồ chơi mà những kẻ xấu xí ở đây dòm ngó đến, muốn đưa đôi tay bẩn thỉu chạm vào vấy bẩn.
Những năm tháng như ác mộng kinh hoàng đó, Khương Bảo Lê học được cách trốn chạy, chống cự. Cho dù có bị bắt nạt ức hiếp đến thế nào, cô đều chỉ giận dữ đ ánh trả mà không hề khóc. Bởi vì cô biết, “Nước mắt là vũ khí của kẻ được yêu thương, không phải của cô.”
Vì thế, Khương Bảo Lê như một đoá hoa hồng xinh đẹp mang đầy gai nhọn sắc bén, sẵn sàng nhuộm m áu bất kỳ ai tiến lại gần. Thế giới của cô khi đó, chỉ có biển đen, mây xám, những tâm hồn mục rữa dơ bẩn quẩn quanh, không khí nhuốm mùi tanh nồng ngộp thở.
Khương Bảo Lê muốn rời khỏi làng chài, đến một nơi khác tốt đẹp hơn. Cô sợ hãi nơi này, sợ hãi đến mức trong giấc mơ cũng hoảng loạn, cuộn mình run rẩy khóc nức nở không thành tiếng.
Vì vậy, khi Thẩm Dục Lâu xuất hiện cứu cô và hứa đưa cô đi, Khương Bảo Lê đã cho rằng, anh ta chính là ánh sáng của cuộc đời mình. Ấm áp, bao dung lại quá đỗi dịu dàng.
Từ một nhóc con gầy gò nghèo khổ xuất thân thấp kém, Khương Bảo Lê nhanh chóng trở thành người nhà họ Thẩm, em gái của Thẩm Dục Lâu. Cuộc đời cô bước sang trang mới, có thể tươi sáng rực rỡ, cũng có thể u ám ảm đạm hơn, chẳng ai biết trước được.
Dù được sống trong cảnh giàu sang phú quý, được anh trai Thẩm Dục Lâu yêu chiều hết mực thì tận sâu trong lòng Khương Bảo Lê vẫn là những tự ti rách nát. Bởi cô luôn lo sợ, một ngày nào đó, những điều tốt đẹp cô đang có biến mất, lại bị vứt bỏ quay về với quá khứ tồi tệ kinh hãi kia.
Thế nên, Khương Bảo Lê luôn tỏ ra ngoan ngoãn hiểu chuyện, vui vẻ tươi cười mọi lúc mọi nơi.
Lúc ấy, Thẩm Dục Lâu là sự mềm mại duy nhất trong trái tim Khương Bảo Lê. Cứ thế, thời gian dần trôi qua, là hơn mười năm cô ấp ủ những yêu thương trong lòng dành cho anh ta. Dẫu biết sẽ thương tổn, thế nhưng cô lại không thể ngăn cản những rung động mãnh liệt. Khương Bảo Lê kiên định từng bước tiến về phía Thẩm Dục Lâu.
Thế nhưng, trong mối quan hệ mập mờ này, dường như chỉ có Khương Bảo Lê là đặt tim mình vào. Còn Thẩm Dục Lâu vẫn luôn xem cô là em gái, cho cô mọi thứ cô cần, chăm sóc chiều chuộng cô. Nhưng, tình yêu thì không thể. Bởi ước muốn của anh ta là tập đoàn Thẩm Thị, là báo t hù cho cái c hết của mẹ ruột, là những vướng bận trong cuộc chiến tranh giành quyền thừa kế…
Còn Khương Bảo Lê cùng tình yêu của cô, có chăng là quân cờ có thể giúp Thẩm Dục Lâu đạt được tất cả những điều anh ta khao khát mà thôi.
Thế nên, dù biết cô nhiều năm thích mình, chấp nhận hy sinh vì mình, anh ta đã không ngần ngại hay do dự đẩy Khương Bảo Lê về phía đối thủ, Tư Độ.
Chính Thẩm Dục Lâu đã không hề biết rằng, trong cái đêm mưa hôm ấy, khi anh ta tàn nhẫn để Khương Bảo Lê đi, nước mưa đã cuốn trôi hết toàn bộ mọi thứ. Sau này, nó còn nhấn chìm anh ta xuống đại dương sâu thẳm, không thể nhìn thấy ánh nắng mặt trời lần nữa.
Chung quy, tham vọng và h ận t hù, ích kỷ và nhẫn tâm, vĩnh viễn đều không có kết quả tốt.
***
ROSE.
Thẩm Dục Lâu muốn Khương Bảo Lê tìm cách tiếp cận Tư Độ, quyến rũ anh, khiến cho anh huỷ bỏ hôn ước giữa hai nhà Tư - Kiều.
Khoảnh khắc nghe được những lời này từ Thẩm Dục Lâu, trái tim Khương Bảo Lê như bị vò nát rồi ném thật mạnh xuống nền đá lạnh ngắt, vỡ tan tành thành nhiều mảnh. Hoá ra, bấy lâu nay anh ta luôn biết tình cảm của cô, cũng biết được cô yêu anh ta nhiều đến mức nào. Thế nhưng, đáp lại cô chính là một cuộc giao dịch đầy xiềng xích, huỷ hoại người khác.
Khương Bảo Lê thật sự muốn cười nhạo bản thân ngu ngốc và khờ khạo, muốn nói với anh ta rằng, cô không muốn. Thế nhưng, cô lại mềm lòng yếu đuối. Bởi vì, cô nhớ đến quãng thời gian tăm tối như đ ịa n gục ở làng chài nhỏ, là anh ta đến cứu cô ra, cho cô một cuộc sống mới. Hơn mười năm nay, là anh ta yêu thương chăm sóc cho cô như em gái ruột của mình.
Tình yêu có thể mất đi, nhưng tình thân nào có dễ dàng cắt đứt.
Khương Bảo Lê nợ Thẩm Dục Lâu.
Bước vào hành trình chinh phục Tư Độ, Khương Bảo Lê không nắm chắc bất cứ thứ gì, cũng không biết nên bắt đầu từ đâu. Thế nên, cô cứ ngả nghiêng chao đảo vờ như cố ý, lại tỏ vẻ vô tình xâm nhập vào thế giới của anh.
Khương Bảo Lê đã không biết rằng, người như Tư Độ, không phải là ai cũng có thể đến gần chứ đừng nói là lạc lối bên anh. Và, “Khi đã đánh rơi lưỡi dao thì không thể dùng tay để nhặt lên được.” *
Bởi, cô không chỉ tổn thương người khác, còn tự tổn thương chính bản thân mình.
*
Ở thành phố cảng đảo, nhà họ Tư là một gia tộc danh giá quyền lực gần như nắm giữ toàn bộ huyết mạch nơi đây, từ thương trường cho đến chính trường. Mà người thừa kế tập đoàn Tư Thị hùng mạnh không ai khác chính là Tư Độ. Khi nhắc đến anh, ai cũng nói Tư Độ là bụi gai ngấm độc, lòng dạ thâm sâu, thủ đoạn tàn nhẫn, hiểm á c khó lường.
Khương Bảo Lê mỗi lần tiếp xúc cùng Tư Độ trong lòng đều dâng lên sự sợ hãi tột độ. Bởi vì, tâm hồn anh quá mức vặn vẹo b iến t hái. Anh luôn muốn nhìn người khác đau đớn giãy giụa, muốn gặm nhấm những bất an hoảng loạn của họ, muốn nhìn thấy nước mắt cùng m áu tanh hoà quyện vào nhau.
Thế nhưng, trong giây phút hiểm nguy cận kề có thể huỷ diệt Khương Bảo Lê, là Tư Độ đã đến. Anh đạp tung cánh cửa kia, lao về phía cô, ôm cô vào lòng. Vòng tay của á c m a khi đó, cũng không phải là nơi lạnh giá nhất. Ngược lại, nó còn khá ấm áp.
Hoá ra, Tư Độ cũng có một mặt dịu dàng mà không phải ai cũng biết đến.
Ở bên Tư Độ càng lâu, Khương Bảo Lê càng nhận ra rất nhiều điểm tốt của anh. Ẩn giấu sâu dưới lớp mặt nạ nhẫn tâm đ ộc á c đó, phải chăng là một trái tim chẳng còn nguyên vẹn đang rướm máu mỗi ngày. Và anh, luôn muốn huỷ hoại bản thân vì sự dơ bẩn xấu xa chảy trong huyết quản, mà lỗi nào thuộc về anh.
Khương Bảo Lê đã từng chứng kiến một Tư Đ ộ lạnh lùng cuồng đ iên và liều lĩnh bất chấp chẳng ai bằng. Thế mà, cô lại bật khóc đến đau lòng trước một Tư Độ yếu ớt tổn thương, vùi mình vào rừng núi âm u hoang vắng.
Phải chăng sâu bên trong anh, là cảnh tượng rực rỡ hoa nở ngập ngàn hay một mảnh hoang tàn đổ nát mà cô chưa biết?
Để rồi những nhịp đập loạn xạ trong lồng ngực Khương Bảo Lê cũng trở nên rung động đau đớn theo.
“Ở bên ác ma cần phải dâng hiến một linh hồn thuần khiết…
Hoặc một trái tim đẫm máu, đầy chân thành.”
Khương Bảo Lê nguyện ý cứu rỗi Tư Độ, xoa dịu và chữa lành cho anh.
Tình yêu cứ thế, nhè nhẹ vương vấn vào lòng.
***
BETRAYAL.
Thế nhưng, tình yêu bắt đầu bằng sự toan tính và âm mưu thì kết thúc đều là bất hạnh bi thương. Bí mật lật mở, Khương Bảo Lê và Tư Độ, không thể có được hạnh phúc. Những mảnh vỡ trong quá khứ đã xếp chồng lên nhau, tạo thành một bức tường kiên cố ngăn cách bọn họ. Và chiếc lưới ác mộng, bất ngờ phủ vây.
Tư Độ nhận ra, “Thế giới của anh ngập tràn hận thù cực đoan, mạng sống như một đóa hoa đ ộc nở rộ nơi đ ịa n gục.
Nó nở rộ dữ dội, cô độc tàn phai...
Chẳng ai có thể cứu rỗi anh.”
Khương Bảo Lê đi rồi, bầu trời chỉ còn những cơn mưa, dai dẳng âm ỉ, ẩm ướt khó chịu, chẳng bao giờ dứt.
“Không ai yêu anh, trên đời này, sẽ chẳng có ai thích một con q uái v ật như anh.
Yêu và h ận, sống và c hết...
Chẳng ai bận tâm.”
*
Nhưng mà, Tư Độ anh biết không? Rời xa anh là quyết định vô cùng khó khăn đối với Khương Bảo Lê. Trái tim cô khổ sở không thôi. Thế nhưng, cô lấy tư cách gì để ở bên cạnh anh, lấy điều gì trong tay để đảm bảo cho tình yêu của họ trước cơn sóng gió. Cô sợ hãi mọi thứ và hơn hết là sâu trong lòng, cô hiểu rõ bản thân mình hèn kém tự ti đến mức nào.
Khương Bảo Lê muốn học cách trưởng thành, học cách tự đối đầu với mọi chuyện. Sau đó, cô sẽ quay về bên anh, là một Khương Bảo Lê xinh đẹp rạng rỡ, nghệ sỹ violon tài năng xuất sắc. Cô không còn run sợ khi quá khứ hiện về, không còn bị ai thao túng uy hiếp, cũng không còn phải bắt ép trái tim mình đè nén yêu thương dành cho anh.
Đ ịa n gục tăm tối, em sẽ đi cùng anh.
Thế nên, Tư Độ, cho em một cơ hội nữa, được không?
Thật ra, ngay từ lần đầu tiên gặp gỡ, Tư Độ đã rung động với Khương Bảo Lê mất rồi. Thế nên, anh mới có thể dung túng cho cô bước vào thế giới của mình, tuỳ ý làm loạn ở nơi ấy. Và cho dù biết được mọi chuyện, anh vẫn chưa từng buông bỏ đoạn tình cảm này.
Quên sao được, cô gái có đôi mắt lấp lánh như trăng non trên bầu trời đêm, đôi má lúm như hoa lê điểm xuyết giữa mùa xuân, đôi môi như anh đào đỏ mọng giữa khu vườn xanh mát và cả tiếng nói cười như chuông bạc ngân nga lướt qua làn gió…
Từng chút một khắc ghi vào đáy lòng Tư Độ, như vết tích hằn sâu chẳng thể xoá nhoà. Thế nên, Khương Bảo Lê à, lần này anh sẽ không để em rời đi nữa. Những năm tháng xa cách ấy, đã khiến anh như sống trong vùng đất đầy mưa gió bão tuyết, hoang phế rệu rã.
Chỉ cần em trở về bên anh, những vụn vỡ trước kia, đều được lấp đầy.
“Chỉ qua đôi mắt em, anh mới nhìn thấy được ánh sáng của thế giới này.”
"Anh sẽ yêu em, cho đến khi thân thể và linh hồn anh hóa tro tàn."
____
Vengeance - Rose - Betrayal: Tên ba bản nhạc được viết bởi nam chính Tư Độ có ý nghĩa lần lượt nói về Sự trừng phạt - Tình yêu - Sự phản bội
*: Trích lời thoại phim Remember
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sim - Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved