
Tác giả:
Đạm Đài Điều Điều
Reviewer:
AI_Nguyệt Quý
Designer:
AI_Nha Thanh
Độ dài: 81
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 438
Có những câu chuyện khi đọc lên, chúng ta không cần tìm kiếm những từ ngữ trau chuốt hay những màn kịch tính ngợp trời, mà chỉ cần một ánh mắt, một lời hứa chênh vênh trong cơn mưa cũng đủ khiến trái tim khẽ run lên.
Câu chuyện giữa Mạnh Lan Giản và Sùng Minh chính là như thế, chuyện tình yêu của hai con người ấy hệt như một bản giao hưởng trầm buồn giữa hai miền Nam – Bắc, giữa con người và lý tưởng, giữa c hiến t ranh và tình yêu. Ở đó, những con người không chỉ đang yêu, mà còn đang đi tìm lại chính mình, đi tìm một niềm tin đã bị chiến cuộc và chính trị bóp nghẹt đến cùng cực.
Câu chuyện mở ra bằng âm thanh chói tai của c hiến t ranh, nhưng khép lại trong tiếng thở dài ấm áp của những con người đã biết thế nào là “bình yên sau giông bão”. Tác giả không xây dựng một tình yêu thuần khiết kiểu mộng mơ, mà đặt nó vào giữa khói súng, giữa những cuộc mặc cả chính trị, giữa những con người tưởng như không còn trái tim. Vậy mà từ đống tro tàn ấy, lại nảy mầm một đóa hoa nhỏ: yếu ớt, run rẩy, nhưng kiêu hãnh và rực rỡ đến lạ lùng.
“C hiến t ranh là điều tàn khốc nhất trên thế gian này.”
“Nhưng nếu không có cuộc chiến cuối cùng không xảy ra ấy, chúng ta đã không thành vợ chồng.”
“Biển trăng cùng sáng tỏ, lòng cách vẫn chung thời.”
Ba câu nói này như chiếc khung bao trọn toàn bộ câu chuyện, một bản tình ca của những kẻ sinh ra trong loạn thế, những kẻ bị số phận ép vào góc tường, phải lựa chọn giữa danh dự và trái tim, giữa bổn phận và khát vọng.
Sùng Minh là con trai một vị thiếu tướng Nam Lộc, anh đại diện cho tầng lớp mang trên vai lý tưởng và kỷ luật, nhưng lại giấu trong lòng một trái tim mềm yếu, khao khát được yêu thương. Còn Mạnh Lan Giản lại là cháu gái của Nhan Kích Sinh, kẻ phản bội mang tội đồ của cả quốc gia đồng thời còn là người con gái đứng ở lằn ranh giữa hai thế giới, giữa ánh sáng và bóng tối, giữa lý trí và tình cảm.
Cuộc hôn nhân của họ không bắt đầu bằng hoa hồng hay váy cưới, mà bằng những văn kiện chính trị, bằng một bản giao ước hôn nhân liên kết giữa Nam – Bắc. Tình yêu của họ, ngay từ đầu, đã bị đóng khung bởi “nghĩa vụ”, bị trói chặt trong “hiệp ước hoà bình h ạt n hân”. Ấy vậy mà, trong cái khuôn sắt lạnh lùng đó, vẫn có hai trái tim cùng rung lên một nhịp.
Mạnh Lan Giản có đôi mắt trong như nước hồ thu, mang trong mình niềm kiêu hãnh và bi thương của cả một thế hệ. Dòng máu của kẻ phản bội chảy trong người cô, nhưng trái tim cô lại đập vì một lý tưởng khác: lý tưởng về niềm tin, về nhân tính, về việc không để mình bị dày vò bởi quá khứ.
Khi vị thiếu tướng Lư Tiệp của Nam Lộc nói với cô: “Nếu cô kết hôn với con trai tôi, biết đâu cục diện này sẽ thay đổi”, cô hiểu rằng, từ giây phút đó, cuộc đời mình sẽ không còn thuộc về chính mình nữa.
Nhưng Lan Giản không phải là một cô gái yếu đuối. Cô chọn bước vào hôn nhân ấy, không phải vì bị ép buộc, mà vì cô nhìn thấy trong nó một sợi dây dù mỏng manh nhưng đủ để nối liền hai bờ chia cắt. Và bên kia sợi dây ấy, là Sùng Minh.
Sùng Minh là người đàn ông mang vẻ ngoài điềm tĩnh, lý trí, được giáo dục trong khuôn phép quân đội. Nhưng sâu trong anh là cơn bão của những cảm xúc bị kìm nén, nỗi sợ mất mát, nỗi day dứt về đạo đức và niềm khao khát được tự do yêu. Anh yêu Lan Giản, nhưng lại sợ rằng tình yêu đó là một “tội lỗi”. Trong khi cô yêu anh, mà vẫn tự vấn mình mỗi đêm rằng có phải vì hoàn cảnh, vì sắp đặt, hay vì một trái tim thật sự đã hướng về anh từ trước.
Câu chuyện giữa họ không phải là tình yêu sét đánh. Nó là kết tinh của thời gian, của những ánh nhìn trao nhau giữa phòng thí nghiệm, của những buổi trưa cùng đi mua cơm, của những cuộc trò chuyện tưởng chừng vụn vặt nhưng lại khắc sâu vào ký ức.
Lan Giản và Sùng Minh làm việc cùng nhau trong Viện Nghiên cứu H ạt n hân, nơi ấy không chỉ có những con số và công thức, mà còn có những rung động thầm kín len lỏi qua từng tờ giấy, từng màn hình máy tính. Giữa những biến thể toán học và những đoạn code vô hồn, tình cảm của họ lặng lẽ sinh sôi như một h ạt n hân đang dần phản ứng: chậm rãi nhưng bền bỉ, nóng bỏng mà không thể nhìn thấy.
Có lẽ, chính vì bối cảnh khốc liệt đó mà tình yêu giữa họ càng trở nên quý giá. Giống như giữa bãi hoang của c hiến t ranh, một bông hoa mọc lên sẽ rực rỡ hơn bất cứ vườn hoa nào. Mỗi lời nói, mỗi cử chỉ, mỗi ánh nhìn giữa họ đều trở nên thiêng liêng. Ngay cả khi chỉ là một lời trêu đùa, hay một ánh mắt liếc qua, cũng có thể khiến cả hai xao động.
Một trong những khoảnh khắc đẹp nhất của câu chuyện là khi họ cùng nhau nói về “Tuần phô mai – Tuần tương cà – Tuần xúc xích”. Đằng sau tiếng cười ấy là cả một thế giới nhỏ riêng tư của hai người – nơi họ có thể yêu, có thể đùa, có thể sống như những con người bình thường giữa cơn hỗn loạn của chính trị. Đó là cách họ giữ lấy bản ngã, giữ lấy hạnh phúc mong manh của riêng mình.
Nhưng cuộc đời chưa bao giờ để họ yên. Khi c hiến t ranh một lần nữa đe dọa nổ ra, khi những bí mật về Nhan Kích Sinh bị phơi bày, khi mỗi người phải chọn giữa “tình yêu” và “Tổ quốc”, đó chính là lúc tình yêu của họ được thử thách. Họ từng phản bội, từng nghi ngờ, từng xa nhau trong những tháng ngày tối tăm nhất, nhưng chính khoảng cách đó lại là thước đo của niềm tin.
Tình yêu giữa họ không ồn ào. Nó lặng lẽ như dòng nước ngầm, như ánh trăng phủ trên mặt biển, tưởng chừng lạnh lẽo nhưng lại sâu đến tận cùng. Khi Lan Giản hỏi: “Nếu em thích anh đến mức không chịu nổi, có lẽ một ngày nào đó, em thật sự sẽ trói anh lại, mang đến một hòn đảo không người, rồi ép anh ở bên em, cả ngày làm mấy chuyện không biết xấu hổ, có lẽ anh sẽ vì thèm khát cơ thể em mà không rời nổi, từ trong ra ngoài đều yêu em”, những lời nói này không chỉ là một lời bông đùa mà còn là tiếng nói của một người con gái từng chịu đựng quá nhiều mất mát, từng bị tước đoạt mọi thứ, nhưng vẫn khao khát được yêu và được sống hết mình.
Còn Sùng Minh, dù anh mang trong mình tinh thần quân nhân nghiêm khắc nhưng vẫn không giấu nổi sự mềm yếu khi đối diện với cô. Anh biết rõ mọi chuẩn mực đạo đức, nhưng trái tim lại không thể rời khỏi cô gái ấy. Giữa họ không chỉ là tình yêu nam nữ, mà còn là sự cứu rỗi, chính cô cứu anh khỏi sự tê liệt của lý trí, còn anh cứu cô khỏi vực sâu của hận thù.
Đến cuối cùng, khi tất cả những bức tường của quyền lực và c hiến t ranh sụp đổ, thứ còn lại duy nhất vẫn là tình yêu, một tình yêu giản dị, thuần khiết và chân thật. Họ cùng nhau trải qua những mất mát, những giằng co, những đêm dài không ngủ. Họ đã đi qua tuổi trẻ trong khói lửa, để rồi hiểu ra rằng: tình yêu không phải là chạy trốn thế giới, mà là can đảm đứng trong thế giới ấy mà vẫn nắm chặt tay nhau.
Nếu nói cuộc hôn nhân giữa họ là “liên kết Nam – Bắc”, thì đó không chỉ là liên kết chính trị, mà còn là biểu tượng cho sự hoà hợp của hai nửa con người – lý trí và cảm xúc, bổn phận và khát vọng, bóng tối và ánh sáng. Ở họ, ta thấy được rằng ngay cả trong những hoàn cảnh khắc nghiệt nhất, con người vẫn có thể chọn yêu, vẫn có thể tin, vẫn có thể nở nụ cười. Và như ánh trăng soi rọi mặt biển, dù cách nhau ngàn dặm, vẫn cùng sáng một bầu trời. Một lời thề thầm lặng giữa hai người, giữa hai miền, giữa hai linh hồn từng bị chia cắt.
Không có chiến thắng nào lớn hơn việc một con người tìm lại được nhân tính giữa tro tàn của hận thù. Và không có tình yêu nào sâu sắc hơn tình yêu dám đứng giữa lằn ranh sống c hết, để khẳng định: “Dù thế giới này có sụp đổ, anh vẫn chọn em.”
Đó chính là Mạnh Lan Giản và Sùng Minh, hai con người đã yêu nhau không chỉ bằng trái tim, mà còn bằng cả lòng dũng cảm. Câu chuyện của họ khép lại, nhưng dư âm vẫn còn mãi, như một bản nhạc nhỏ vang vọng trong lòng người đọc: dịu dàng, bi thiết, mà vô cùng chân thật.
Bởi có lẽ, tình yêu vĩ đại nhất không nằm ở những điều được nói ra, mà ở những gì hai người cùng lặng im gìn giữ, cùng kiên định nắm tay đi qua cả những ngày đen tối nhất của lịch sử và lòng người. Và đó chính là vẻ đẹp vĩnh cửu của một tình yêu sinh ra giữa khói lửa, dẫu mong manh nhưng chính là ngọn lửa bất diệt.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Cam - Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved