Tác giả:
Nhất Mai Nữu Khấu
Reviewer:
AL_Thiên Điểu
Designer:
AI_Trường Xuân
Độ dài: 83
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 70
Giới thiệu:
Một ngày nọ, chẳng rõ vì lý do gì, Sở Nghĩa bỗng lên cơn chập mạch chạy tới quán bar uống rượu. Sau đó, cuộc đời của cậu thay đổi hoàn toàn.
Xảy ra chuyện không thể nói đã đành, cậu còn nhặt về một ông chồng.
Vừa khéo, ông chồng này chính là đàn anh cùng trường đại học với cậu – đóa hoa lạnh lùng thanh cao siêu khó gần trong truyền thuyết – Tần Dĩ Hằng.
Nhưng cậu không thể ngờ, đóa hoa lạnh lùng thanh cao ấy, chẳng những biết thả thính vô hình mà có vẻ còn rất hay ăn giấm.
Cậu nói chuyện với người khác, ông xã ghen.
Cậu cười với người khác, ông xã ghen.
Cậu khen người khác, ông xã ghen.
Ngay cả khi cậu tương tác với người khác trên mạng xã hội, ông xã cũng ghen luôn.
Về sau Sở Nghĩa dần hiểu ra, chồng là để cưng chiều và phải là duy nhất trong lòng cậu.
…
Cuộc đời của Tần Dĩ Hằng luôn bám sát theo kế hoạch đã vạch ra từ trước, chưa bao giờ có lối rẽ ngang. Mãi đến một ngày, anh gặp được một người ở quán bar và xảy ra quan hệ.
Là người có trách nhiệm, anh cưới đối phương về nhà, cũng đưa người nọ vào kế hoạch của cuộc đời mình, chuẩn bị trải qua những tháng ngày tương kính như tân đến răng long đầu bạc.
Nhưng anh không ngờ, bé chồng mà mình nhặt về lại có thể khiến anh hoàn toàn mất đi lý trí.
***
Đầu tiên trước khi giới thiệu truyện này, mình xin phép cười vào mặt Tần Dĩ Hằng một cái trước nhé, ngoài việc đẹp trai tài giỏi biết kiếm tiền thì anh còn giỏi tự đào hố chôn mình nữa.
Vốn dĩ ban đầu hai người quyết định kết hôn chớp nhoáng nên không có cơ sở tình cảm, chỉ thấy đối phương là người phù hợp nhất với các tiêu chí của mình cho đến thời điểm hiện tại.
Sau khi kết hôn hai người dọn về sống cùng nhau ở nhà Tần Dĩ Hằng, anh đưa mật khẩu nhà mình cho Sở Nghĩa. Để đáp lại, Sở Nghĩa cũng đưa cho anh chìa khóa nhà mình. Tần Dĩ Hằng: “Cảm ơn, tôi không cần.” “Tôi không cần tới nhà của em làm gì cả.”
Tần Dĩ Hằng nói: “Chất lượng giấc ngủ của tôi không tốt lắm, nên khi ngủ em cố gắng đừng gây ra tiếng động quá lớn, cũng đừng chạm vào tôi.” Xong sáng ra ngủ dậy ôm chặt người ta.
Tần Dĩ Hằng nói: “Lúc làm việc ở nhà, tôi không quen có người bên cạnh.” Xong người ta xách đồ đi chỗ khác lại lẽo đẽo đi theo.
Và còn rất nhiều cái hố tự đào khác nữa chứ nhiêu đây đâu có xứng tầm với bản lĩnh Tần Dĩ Hằng.
Với bộ não lạc đường và cái mồm lạc lối của anh, nếu không phải Sở Nghĩa hoạt bát giỏi giao tiếp, bao dung rộng lượng và suy nghĩ tích cực thì anh xứng đáng ế suốt đời. Cậu còn biết rõ “chỉ do bản thân anh không tư duy theo kiểu bình thường” nữa mà.
Ảnh cứng miệng nhưng mà ảnh giữ của, Sở Nghĩa chỉ làm quen nói chuyện với tài xế riêng của anh mấy câu là anh đòi giành chức tài xế tự đưa Sở Nghĩa đi làm luôn mà. Ý là đấy mới ngày thứ hai sau khi kết hôn thôi đó. Ảnh ghen một cách vô thức và vô tổ chức, không độc hại nhưng cứ bị buồn cười ấy.
“Trên đường đi ra ngoài, Sở Nghĩa nói với Tần Dĩ Hằng: “Thực sự không cần phiền phức thế đâu.”
Giọng điệu của Tần Dĩ Hằng hết sức thản nhiên: “Em đang khách sáo với tôi à?”
Sở Nghĩa im lặng, cậu biết Tần Dĩ Hằng không phải đang khách sáo với mình, anh đang hỏi thật.
Cho nên Sở Nghĩa nghiêm túc trả lời: “Không phải, tôi thấy anh bận rộn, sợ khiến anh bị chậm trễ.”
Tần Dĩ Hằng gật đầu: “Đi đi về về mất ba mươi phút.”
Nghe thế, Sở Nghĩa liền tưởng Tần Dĩ Hằng định bảo không có gì đáng ngại, nào ngờ đối phương lại nói: “Là rất chậm trễ.”
Mặt Sở Nghĩa đầy dấu chấm hỏi, người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ gì?
Sở Nghĩa đành phải tiếp tục đề nghị: “Có thể bảo Tiểu Trần đưa tôi về.”
Nhưng Tần Dĩ Hằng vẫn nói: “Tôi đưa.”
Sở Nghĩa nghi hoặc: “Sao vậy? Sao lại không để Tiểu Trần đưa?”
Tần Dĩ Hằng: “Không biết.”
Sở Nghĩa:???”
Việc Tần Dĩ Hằng “dở hơi” “không giống ai” không ảnh hưởng đến chuyện anh là một người chồng vô cùng xứng chức. Anh tốt với Sở Nghĩa vô cùng, bản thân Tần Dĩ Hằng có sức hấp dẫn lớn thì không nói, anh còn thích thả thính cậu, đã thế lại là loại thính trong vô thức mà anh cũng chẳng nhận ra. Quan trọng nhất là, Sở Nghĩa rất dính loại thính này.
Sở Nghĩa nghĩ có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ yêu Tần Dĩ Hằng thôi. Giờ cậu có thể vui vẻ chung sống với Tần Dĩ Hằng, nhưng cậu không biết sau khi mình thích đối phương, mọi chuyện sẽ thay đổi thế nào?
Nhưng mình thích suy nghĩ của Sở Nghĩa, rất thích luôn, khi Sở Nghĩa xác định được mình thích Tần Dĩ Hằng, cậu không đắn đo nhiều mà dũng cảm tiến tới. Cứ thích đi, dù không biết sau này bản thân có thể nên yếu hèn trước tình yêu hay không.
“Cậu là bạn đời hợp pháp của Tần Dĩ Hằng, yêu anh thì cũng có sao đâu nhỉ, chỉ cần không ly hôn, Tần Dĩ Hằng sẽ vĩnh viễn là của cậu.
Nếu lúc cậu thích Tần Dĩ Hằng, đối phương cũng đã thích cậu.
Vậy thì tốt đẹp biết bao.”
Còn về phía Tần Dĩ Hằng thì tình cảm của anh ra sao? Anh chưa từng yêu ai mà anh vô tình nói câu nào là thính nồng nàn, rõ là mạnh miệng nói kết hôn vì “thích hợp” nhưng hành động quan tâm cực dịu dàng và ngọt ngào.
Hơn hết là ghen, anh ghen mà không biết là mình đang ghen luôn ý, ghen trong vô thức luôn mà. Và với tính cách không thấu hiểu tình cảm của bản thân như Tần Dĩ Hằng, tất nhiên cần một quân sư. Bên cạnh một ông chủ khờ khạo trong tình yêu lúc nào cũng có sẵn một trợ lý cần phải được tăng lương.
Truyện được xây dựng theo phong cách nhẹ nhàng ngọt ngào, không máu chó ngược nhau, còn đan xen nhiều tình tiết buồn cười.
Nếu để nói lên cảm nhận khi đọc truyện này thì mình chỉ có thể nói rằng họ vờn nhau nhưng mình bấn loạn trước, đọc mà cứ cười tủm tỉm. Thiết lập tính cách của hai người khá tương phản, mà họ đến với nhau lại hợp vô cùng.
___
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Tieuphimieu
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved