Tác giả:
Viên Dư
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Anh Thảo
Thể loại:
Hiện đại,
Trùng sinh,
Thanh xuân vườn trường,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Thầm mến,
Thiên chi kiêu tử,
Nhẹ nhàng,
Chữa lành,
HE
Độ dài: 83
Tình trạng: Hoàn convert
Lượt xem: 276
Lâm Thành. Ban đêm vào ngày hè.
Triệu Tinh tái nhợt ngồi trên xe taxi. Chỉ mới một thời gian trôi qua mà lại ngỡ như cả một đời người, dai dẳng, mệt mỏi và khổ sở biết bao. Cô không biết bản thân đang mong chờ điều gì nữa, mọi thứ như cơn ác mộng bủa vây, càng lúc càng siết chặt, khiến cô chìm trong tăm tối ngột ngạt và khó thở vô cùng.
Chiếc áo khoác dài che gần hết thân hình mảnh khảnh gầy yếu của Triệu Tinh. Bên ngoài cửa sổ, từng cơn gió mang theo mùi hương thoang thoảng của đêm hè. Bên trong xe lại là từng tiếng nói quan tâm ấm áp của chú tài xế với cô.
Thế nhưng, không khí thật gượng gạo và ngưng đọng. Bởi vì, cho dù là ai cũng đều nhận ra được rằng, cô bé này không khoẻ. Cô yếu ớt tựa như chiếc lá héo rũ trên nhành cây cô độc giữa trời đông buốt giá. Mà chỉ cần một cái chạm khe khẽ, nó cũng sẽ lìa cành, rời bỏ sự sống của mình.
Kỳ thật, Triệu Tinh đang cố gắng che giấu những cảm xúc ngổn ngang trong lòng mình và vết tích chói mắt trên cổ tay. Cô không muốn người khác thương hại lại càng không muốn phơi bày những vết thương đang chảy máu đầm đìa nơi trái tim.
Năm ấy, nếu không có biến cố xảy ra, Triệu Tinh vẫn là một cô bé cấp 3 như bao bạn bè, tràn đầy năng lượng vui tươi yêu đời. Mỗi ngày sẽ cùng học cùng chơi, vượt qua ba năm gian khó, thi vào ngôi trường mà cô mơ ước, từng bước khẳng định tương lai mà mình chọn lựa.
Nhưng rồi, Triệu Tinh đã phải tạm nghỉ học để điều trị vấn đề tâm lý nghiêm trọng, đến tình huống cơ thể cũng không thể tiếp tục duy trì được nữa.
May mà, mấy ngày hôm trước, bác sĩ chủ trị cho Triệu Tinh đã thông báo tin vui rằng cô có thể quay về trường học, trở lại cuộc sống của một người bình thường như trước đây.
Triệu Tinh thật sự rất cảm kích, cô muốn bắt đầu lại từ đầu một lần nữa.
Gió đêm mơn man lướt qua gò má nhỏ, thổi tan những ưu tư muộn phiền trong lòng, cũng thổi tan những bất an kìm nén Triệu Tinh đang cất giữ. Rốt cuộc, chút vui vẻ thật sự cũng đã đọng lại nơi khoé mắt cô. Như mảnh đất hoang vu hiu quạnh, bỗng nhiên có cây nhỏ vươn mình, tràn đầy sức sống hướng về phía mặt trời trên cao.
Chỉ là, phải chăng những tốt đẹp xa vời mà Triệu Tinh vừa đưa tay nắm lấy, đã bị ông trời tàn nhẫn muốn tước đi tất cả.
Chiếc xe gặp phải tai nạn thảm khốc, tia lửa bay đầy trời, một mảnh hỗn loạn, mọi thứ quay cuồng ngả nghiêng.
Trước khi mất đi ý thức, đầu óc Triệu Tinh trống rỗng, ký ức đang dần phai màu, không có năm hai u ám, không có về sau mất đi hết thảy, chỉ còn vào khoảnh khắc này, giữa những giây cuối cùng trong cuộc đời. Cô thấy được một cơn mưa sao băng thắp sáng cả bầu trời.
Ánh sáng lướt qua đêm tối, rực rỡ vô ngần, lấp lánh tuyệt đẹp. Cuối cùng rơi xuống, trở thành vĩnh hằng.
Triệu Tinh đã không hề biết rằng, giữa những vương vấn còn sót lại nơi đây, có một chàng trai liều mình vượt qua biển người đông đúc ồn ào, không màng va chạm, không màng hiểm nguy, không màng hoa lửa thiêu đốt, khàn giọng gọi tên cô trong bi thương và tuyệt vọng.
“Triệu Tinh…”
***
Khi Triệu Tinh được Tạ Tinh Trầm đánh thức dậy trong lớp học, cô còn tưởng rằng mình đang nằm mơ. Thế nhưng, kỳ thật lại là sự thật. Cô, được trùng sinh quay lại năm hai cấp ba rồi, quay trở về trước khi những tai ương biến cố kéo đến, huỷ diệt cả tương lai và sinh mệnh của cô. Lần này, cô sẽ không để mọi chuyện đi đến kết thúc bi kịch như vậy nữa. Triệu Tinh, sẽ nỗ lực đổi thay tất cả.
Lúc này đây, Triệu Tinh thân thể vẫn còn khoẻ mạnh, chưa mắc bệnh trầm cảm và chứng kén ăn nghiêm trọng, vẫn là một cô bạn học mập mạp có thành tích bình thường, tính cách lại tươi sáng rộng rãi ai nấy đều yêu mến.
Mà tất cả những tốt đẹp ấy đều nhanh chóng biến mất, chỉ vì Triệu Tinh đem tình yêu đặt sai người.
Hắn là Trần Trạch, bạn cùng lớp với Triệu Tinh, năm nhất cả hai có ngồi cùng nhau một đoạn thời gian. Trần Trạch là một kẻ bề ngoài luôn tỏ ra ôn hoà dễ chịu, nói chuyện lại ngọt, khi cười lên dịu dàng. Thế nên, cô gái nhỏ Triệu Tinh ngốc nghếch liền đem lòng tương tư.
Thế nhưng, Triệu Tinh so với các bạn nữ khác lại có đôi chút béo, không có gì nổi trội xuất sắc. Vì vậy, để có thể sánh vai bên cạnh người mình thương, cô bắt đầu cố gắng thay đổi bản thân từ ngoại hình đến thành tích.
Từ đấy, Triệu Tinh lao vào giảm cân điên cuồng, còn liều mạng học tập ngày đêm, chỉ để theo đuổi Trần Trạch. Đáng tiếc, trong mắt hắn và bạn bè xung quanh những việc Triệu Tinh làm đều thật buồn cười biết bao. Ẩn sau sự ôn hoà dịu dàng ấy, là dối trá và tàn nhẫn. Mà thương thay, cô nào có biết gì.
Thế nên, khi tất cả sự thật phơi bày, Triệu Tinh đã phải chịu cú sốc tâm lý lớn, nhận lấy sự giễu cợt cười chê toàn trường. Trái tim cô vừa tổn thương vừa thống khổ vô cùng. Lúc ấy, gia đình cô lại lâm vào khó khăn. Cho nên, cô không chỉ đánh mất lý trí, còn đánh mất cả bản thân ngày nào, biến mình từ một người vui vẻ xinh tươi thành cô gái cố chấp đến cực đoan.
Kỳ thật, Triệu Tinh đã thành công, trong năm thứ hai, cô trở nên gầy hơn rất nhiều, lại xinh đẹp, thành tích học tập thì càng xuất sắc. Ngày kỹ niệm thành lập trường năm ấy, cô còn được đại diện lên trình diễn đàn dương cầm, chấn động toàn trường, nhanh chóng trở thành cái tên khắc sâu trong lòng mỗi người nơi đây.
Thế nhưng, từng chuyện từng chuyện, như tảng đá nặng nề đè lên, khiến cô không cách nào thở nổi. Và rồi, sau ngày kỹ niệm không lâu, Triệu Tinh bệnh nặng, thật sự suy sụp hoàn toàn, tạm thời phải nghỉ học để điều trị.
Giờ đây, Triệu Tinh nhắc nhở bản thân mình cần phải mạnh mẽ, đối diện với mọi thứ bằng tâm thái tốt nhất. Những thứ không đáng giá thì không cần trân trọng hay níu kéo, cứ nhanh chóng cắt đứt tất cả.
Trải qua một đời, cô hiểu được rằng, chấp nhất liều mạng không màng tất cả, kết quả sẽ chỉ càng tệ hơn mà thôi. Thế nên, lần này cô sẽ không để cái nhìn và sự đánh giá của những kẻ đáng ghét chi phối nữa. Vận mệnh và tương lai của mình, cô sẽ tự nắm giữ.
Và trong những năm tháng tưởng chừng sẽ chứa đầy những hoang mang rối loạn của Triệu Tinh, luôn thấp thoáng xuất hiện bóng dáng của một người, tên là Tạ Tinh Trầm, bạn cùng bàn năm nay của cô.
Ngay từ ngày đầu tiên trở về kiếp này, khoảnh khắc Triệu Tinh mở mắt ra nhìn thấy Tạ Tinh Trầm, đôi mắt nâu sáng thăm thẳm của anh như hút cô vào đó, vĩnh viễn không thể luân hồi. Đôi mắt mà có lẽ cô như từng thấy được đâu đó từ kiếp trước, khi muôn vàn ánh sao băng lướt qua thế giới đen tối của cô thì phải.
***
Ở Lâm Thành, Tạ gia là gia tộc hào môn quyền thế, Tạ Tinh Trầm được mệnh danh là nhị thái tử tập đoàn Tạ Thị. Ở tuổi thành niên, anh đã sở hữu vóc dáng cao ráo, vẻ ngoài xuất chúng. Sinh ra và lớn lên trong giới thượng lưu, trên người anh luôn toả ra khí chất, sự giáo dưỡng nổi bật hơn người, được che giấu dưới vỏ bọc công tử có chút lười biếng kiêu ngạo.
Tạ Tinh Trầm làm bạn cùng bàn với Triệu Tinh đã một thời gian rồi. Cô gái nhỏ bên cạnh anh có đôi chút mập mạp nhưng các nét trên khuôn mặt lại vô cùng khả ái xinh đẹp. Khi cô cười đôi mắt lấp lánh tựa ánh sao trên bầu trời, đôi má lúm lại rạng rỡ ẩn hiện như cầu vồng sau cơn mưa. So với rất nhiều bạn học nữ khác, Tạ Tinh Trầm chỉ thấy cô là người duy nhất đặc biệt, khiến anh không thể rời mắt.
Đúng vậy, Tạ Tinh Trầm đã luôn để ý và đem lòng yêu thương Triệu Tinh từ lâu. Đáng tiếc, cô lại thích cái tên Trần Trạch kệch cỡm dối trá kia, khiến anh nhiều lần tức c hết. Nhưng may mắn thay, thời gian này anh thấy cô đã tỉnh táo trở lại, không còn vì tên đó mà làm mấy chuyện ngốc nghếch nữa.
Tạ Tinh Trầm nhận ra, Triệu Tinh muốn thay đổi bản thân, giảm cân để khoẻ mạnh hơn và nâng cao thành tích trong học tập. Cô muốn thi vào trường Đại học danh tiếng, được học ngành mình yêu thích, có tương lai tươi sáng.
Triệu Tinh của bây giờ, quả thật không chỉ kiên trì mà còn cố chấp, kiên định vô cùng. Sự mạnh mẽ và nỗ lực của cô khiến Tạ Tinh Trầm như bị cuốn vào đó, vô thức cũng kéo theo anh. Để anh nhận ra rằng mục đích và phương hướng mà mình sẽ bước đi trên chặng đường phía trước. Mà ở nơi đó, sẽ luôn có bóng dáng của Triệu Tinh.
Tạ Tinh Trầm giữ cái tên Triệu Tinh trong lòng thật lâu, cô là ngôi sao là tất cả sự dịu dàng mềm mại nhất anh muốn hái xuống cho riêng mình. Vì thế, chỉ cần là những điều mà cô muốn, anh đều sẽ thực hiện, những thứ mà cô cần, anh đều sẽ đem đến. Không chỉ chữa lành những tổn thương mà Triệu Tinh từng chịu đựng cũng sẽ xoa dịu những bất an hoảng loạn nơi trái tim cô.
Để Triệu Tinh có thể biết rằng, không chỉ là kiếp trước mà cả kiếp này, anh sẽ luôn chạy về phía cô, cho dẫu thế giới có chao đảo hỗn loạn như thế nào.
“Luôn có người yêu em, luôn có ngôi sao vì em mà rơi xuống.”
“Cảm ơn thế giới này vì có em, trong sinh mệnh của anh em là ngôi sao sáng nhất.”
___
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Lạc Tiên
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved