CUỘC ĐỤNG ĐỘ PHEROMONE 
Lịch đăng:
Thứ 2, thứ 4, thứ 6
Độ dài: 112
Lượt xem: 19
Giới thiệu
Đai học A khoa y, Giang Sính - học bá lạnh lùng, mỹ nam kiêu ngạo – có hai bí mật.
1, Pheromone của cậu không màu không mùi, nhưng lại khiến tất cả Alpha đều bất lực.
2, Cậu mắc chứng sợ sân khấu nghiêm trọng, hội chứng này nặng đến mức khiến hơi thở hỗn loạn và không thể hoàn thành buổi bảo vệ luận văn tốt nghiệp.
Bảo vệ luận văn phải do 33 vị giáo sư thay phiên đặt câu hỏi, không có ai là ngoại lệ, trừ khi ngườì đó đang ở giai đoạn cuối thai kỳ thì có thể xin đổi thành hình thức chấm điểm.
Giang Sính: “Cách này hay này, nhưng mà …”
Đúng lúc ấy, bạn bè lại giới thiệu cậu cho một Alpha thần bí đang phát bệnh do cơn bão pheromone gây ra, cần được xoa dịu.
Không ngờ lại thật sự có người chịu được mùi pheromone của cậu mà không hề bất lực, thậm chí còn được Giang Sính xoa dịu.
Sáu tháng sau, tại hội trường bảo vệ luận văn cao học.
Giang Sính bụng đã nhô cao, môi nhợt nhạt, cả quá trình không dám nhìn thẳng vào hội đồng, vừa thuyết trình xong, áo sơ mi đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Bài luận văn không có gì để bắt bẻ, toàn trường im phăng phắc, máy chấm điểm chuẩn bị báo “đạt điểm tối đa”
Bỗng, một giọng trầm thấp vang lên từ hàng ghế cuối:
“Đêm 3 tháng 12, em thật sự đã ở trong phòng thí nghiệm?”
Sầm Lãng lật cuốn sổ ghi chép thí nghiệm, ngón tay thon dài dừng lại ở ngày tháng, ngước mắt lạnh lùng chất vấn,
Chứng sợ sân khấu của Giang Bình lập tức bùng phát, cậu vịn bàn, gương mặt trắng bệch không kiểm soát: “… Có."
Sao? Tôi còn có thể bò dậy làm thí nghiệm, thế cũng không được à?”
Sâm Lãng đã chịu đựng cơn bão pheromone suốt mười hai năm qua, bất cứ ai đến gần lúc anh phát bệnh đều sẽ bị di chứng đau thần kinh.
Cho đến một ngày, thần linh giáng trần,
Nhưng lại để lại cho anh một kẻ “giả mạo”.
Anh khoanh tay tựa ghế, ánh mắt nguy hiểm nhìn Giang Sính:
“Trên đời này, kẻ dám lừa tôi ...”
Giang Sính: “Tôi có thể lấy một ống pheromone của anh không?”
Sầm Lãng: “... Được.”