logo
TRUYỆN HOÀN >>CẢ NHÀ TA ĐỀU TU VÔ TÌNH ĐẠO!!!
ca-nha-ta-deu-tu-vo-tinh-dao
Theo dõi

CẢ NHÀ TA ĐỀU TU VÔ TÌNH ĐẠO!!!  

(0 đánh giá)

Tran / Editor:

Nhung Lino

Reviewer:

Designer:

Lịch đăng:

Hằng ngày

Tình trạng:

Truyện hoàn

Độ dài: 126

Lượt xem: 649

Giới thiệu

Trong giới Tu chân, ai ai cũng biết đến Ôn Nhiễm Khanh – trưởng lão Kiếm Các của Thiên Diễn Tông. Nàng là một thiên tài kiếm đạo hiếm có, tu vi cao đến Phân Thần kỳ, dung mạo tuyệt mỹ, là hình mẫu ngưỡng mộ của vô số tu sĩ khắp Tứ Hải Bát Hoang. Đáng tiếc, vài năm trước nàng bị đạo lữ phản bội, từ đó chuyển tu Vô Tình Đạo, càng trở nên lạnh lùng khó gần. Còn đạo lữ cũ của nàng – Lạc Bạch Y, được xem như “chồng cũ”, lại là đệ nhất mỹ nhân Tu chân giới. Khi xưa hai người kết thành đạo lữ, thiên hạ đều cho rằng Ôn Nhiễm Khanh bị sắc đẹp mê hoặc, mà quên mất Lạc Bạch Y cũng là thiên tài ngàn năm có một của Thanh Hư Tông, thực lực chỉ xếp sau sư phụ mình. Đáng tiếc, người như vậy... cũng tu Vô Tình Đạo. Mọi người đều tò mò: tương lai, ai sẽ là người đầu tiên “sát phu (thê) chứng đạo”? Mỗi năm, đề tài này đều bị bàn tán sôi nổi. Hễ có biến động giữa Thiên Diễn Tông và Thanh Hư Tông, tu sĩ khắp nơi đều hóng đến đỏ mắt. Cho đến khi một tin chấn động lan ra – con gái của hai người, Ôn Trầm Nguyệt, cũng tu Vô Tình Đạo. Cả Tu chân giới: ?! Có phải Vô Tình Đạo cứu cả nhà họ một mạng, giờ ba người thay phiên nhau hiến thân tu luyện? Dù vậy, nghe nói Ôn Trầm Nguyệt cũng là kiếm tu thiên phú dị bẩm. Mới mười sáu tuổi đã kết Kim Đan, tu vi kinh người. Theo pháp môn thông thường thì phải tu từ trong bụng mẹ mới hy vọng đạt được như vậy – chẳng lẽ Vô Tình Đạo thật sự có lối tắt? Khi bị sư huynh sư tỷ nghi ngờ, tiểu sư muội Trầm Nguyệt chỉ đáp: “Tiên giả không sa lưới tình, mới có thể một đường Nguyên Anh đến Phân Thần.” Chúng đệ tử: …? Lại nói cái gì chúng ta nghe không hiểu nữa rồi. Nhưng bản thân Ôn Trầm Nguyệt lại thấy mình tu hành còn quá chậm. Nàng lo sợ một ngày kia mẫu thân sẽ thực sự sát phụ chứng đạo. Vì vậy, nàng nghiêm túc nghĩ: hay là giết cha trước, cho mẫu thân “chứng đạo giả vờ”, sau đó lại dùng linh bảo nghịch thiên cứu sống. Một đường "ngược luyến tình thâm" cha mẹ, rồi mới an tâm tu đạo. Cha ruột – Lạc Bạch Y: … nữ nhi hiếu thuận quá đáng sợ. Sau đó, cả Tu chân giới đều nghi ngờ: Ôn Trầm Nguyệt tuyệt đối không phải tu Vô Tình Đạo! Nếu không, tại sao lại có nhiều người đến vậy yêu cầu nàng “phụ trách”? Nào là thiếu tông chủ Khai Dương Tông, điện hạ Yêu tộc, thiếu tôn Ngự Linh Điện, đại đệ tử Hợp Hoan Tông… ai cũng như “bạn tốt thân thiết”. Ôn Trầm Nguyệt: “Ta thật sự tu Vô Tình Đạo, họ đều là bạn tốt.” Ôn Nhiễm Khanh thì tin chắc nữ nhi không có sai, nhưng mọi chuyện ắt là do ảnh hưởng thể chất của Lạc Bạch Y! Nghĩ đến đó, nàng liền rút kiếm, hướng thẳng Thanh Hư Tông mà đi. Lạc Bạch Y: … giờ nên gọi là Lạc Hắc Oa (củ khoai đen) thì đúng hơn. Dần dần, Lạc Bạch Y mới nhận ra lợi ích khi con gái có quá nhiều “bạn tốt” – dù hắn bị giết, cũng không ai dám thật sự làm gì Ôn Trầm Nguyệt. Chỉ là... chẳng biết từ đâu xuất hiện một kẻ đạo mạo quen mặt cứ lượn quanh nàng… Lạc Bạch Y thở dài: “Nguyệt nhi à, đường con đi thật sự quá khó…” Ôn Trầm Nguyệt nghiêng đầu, thản nhiên hỏi: “Cha, năm xưa người gặp mẫu thân, sao không nghĩ tới mấy chuyện khó như con bây giờ?” Lạc Bạch Y: … “Cha đến với mẫu thân là vì tình yêu, không phải vì tu đạo.” Hai cha con nhìn nhau chằm chằm. Cuối cùng Ôn Trầm Nguyệt bật lại: “Vấn đề là… người kia không phải con tìm, mà là dính theo con! Từ khi biết thân phận thật của hắn, con mới biết Thiên Đạo thật quá độc ác
Xem thêm
Đọc từ đầu
Đọc tiếp

DANH SÁCH CHƯƠNG

SỐ CHƯƠNG
NGÀY CẬP NHẬT
GIÁ 
Chương truyện chưa tới lịch đăng, mua để xem trước
Chương truyện đặc biệt, mua để xem

BÌNH LUẬN