Tác giả:
Dữu Tử Đa Nhục
Reviewer:
AI_Phù Dung
Designer:
AI_Trường Xuân
Độ dài: 70
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 376
Giới thiệu:
Từ sau khi vô tình đụng trúng hoạ mi của sếp trong thang máy, bầu không khí giữa Chu Mỹ Tây và anh ta bắt đầu trở nên vi diệu.
Đối phương luôn cố ý né tránh ánh mắt cô, còn cô vì muốn tránh lúng túng nên chỉ có thể giả vờ như không biết gì.
Mãi sau này, Chu Mỹ Tây mới có cơ hội chính thức xin lỗi anh, hỏi anh có đau không.
Lăng Nguyệt khẽ mỉm cười: “Đau, phải thổi mới đỡ.”
Nhân vật chính: Chu Mỹ Tây, Lăng Nguyệt
Khác: Né tránh ánh mắt chính là khởi đầu của rung động
Một câu tóm tắt: Bầu không khí vi diệu giữa tôi và sếp
***
Chu Mỹ Tây là nhân viên phòng hành chính, cô đã gắn bó với công ty được hơn ba năm. Lúc Chu Mỹ Tây mới vào làm việc, công ty không có nổi một dự án tử tế, thậm chí vị tổng giám đốc tiền nhiệm còn nợ nần chồng chất. Khi ấy cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần rằng mình sẽ nhảy việc bất cứ lúc nào.
Song, đúng thời điểm ngập tràn nguy cơ đó, Lăng Nguyệt đã xuất hiện và thu mua lại công ty với hơn ba mươi triệu tệ. Được biết, Lăng Nguyệt tốt nghiệp một trường đại học danh giá ở nước ngoài, mọi người trong công ty đều đồn rằng gia cảnh anh không hề tầm thường. Không những vậy, dì nhỏ của anh còn lập riêng một công ty chỉ để kéo đầu tư và khách hàng về cho anh.
Vốn dĩ, Chu Mỹ Tây và Lăng Nguyệt sẽ chẳng có bất kỳ sự tiếp xúc nào nếu như không có một chuyện bất ngờ xảy ra vào ngày hôm ấy. Câu chuyện tréo ngoe bắt đầu khi Chu Mỹ Tây đã vô tình đánh trúng chỗ nhạy cảm của Lăng Nguyệt trong thang máy. Cả hai người đều trở nên sượng sùng trước tình huống bất ngờ đó và như ngầm hiểu, họ đều tỏ vẻ tự nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
Với công việc của Chu Mỹ Tây, đáng nhẽ cô sẽ không có quá nhiều sự tiếp xúc với tổng giám đốc. Thế nhưng vì trợ lý của Lăng Nguyệt tạm thời xin nghỉ phép để chăm sóc vợ mới sinh con, vì vậy các nhân viên của bộ phận hành chính phải thay phiên nhau để làm trợ lý cho anh. Càng ngại ngùng hơn là sau đó Chu Mỹ Tây nhận ra Lăng Nguyệt luôn lảng tránh ánh mắt của cô, thái độ đó của anh cũng khiến cô phải khó xử theo.
***
Dù là một người đàn ông dày dạn trên thương trường, bất kể đối mặt với đối tác hay đối thủ cạnh tranh Lăng Nguyệt đều giữ được sự bình tĩnh. Vậy mà, khi đối diện với Chu Mỹ Tây, cô nhân viên vô tình đánh trúng “chỗ ấy” của mình thì anh lại cảm thấy bối rối đến lạ. Có lẽ vì ngay từ giây phút ban đầu, ấn tượng mà anh dành cho cô đã rất khác biệt.
Khoảng thời gian khi Lăng Nguyệt mới vào công ty, sáng sớm nào anh cũng thấy “Chu Mỹ Tây cặm cụi lau dọn máy pha cà phê, sắp xếp ngăn nắp từng hộp trà, chỉn chu từng ngăn tủ lạnh. Rõ ràng mỗi ngày đều có nhân viên dọn vệ sinh, nhưng mọi thứ qua tay cô lại trở nên sáng sủa, gọn gàng lạ thường.”
Ngay cả những việc vặt vãnh nhất, cô cũng hoàn thành chúng một cách cẩn thận và chu toàn. Trong thời gian đầu tiếp quản công ty, đã có rất nhiều nhân viên nộp đơn thôi việc. Lăng Nguyệt không mong Chu Mỹ Tây là một trong số đó và luôn lo lắng rằng một ngày nào đó cô cũng sẽ rời đi.
Sức hút của cô không chỉ đến từ vẻ ngoài xinh đẹp mà còn được bộc lộ qua cách cô làm việc và chính vì vậy không lạ gì khi càng tiếp xúc với cô, thì anh lại càng không kiềm được lòng mình. Lần đầu tiên trong đời, anh có suy nghĩ rằng “hóa ra trong lòng có một người, nếu cô ấy không ở bên cạnh, thì dù cảnh đẹp đến đâu cũng chẳng còn ý nghĩa.”
***
Lăng Nguyệt luôn mang lại cho người khác cảm giác rằng anh là một người đàn ông dịu dàng và tinh tế. Dù mang thân phận là tổng giám đốc công ty, nhưng Lăng Nguyệt đối xử với cấp dưới đều rất bình đẳng và tôn trọng, hiếm khi nào anh nổi giận và buông lời xúc phạm nhân viên của mình. Anh khéo léo đến mức mà chỉ qua một ánh mắt hay một vài câu nói, anh đã hiểu ngay điều mà Chu Mỹ Tây muốn bày tỏ.
“Cô thầm nghĩ, người như Lăng Nguyệt, chắc chắn được giáo dưỡng vô cùng tốt. Bằng không, sao có thể có khí chất trầm ổn, điềm đạm và khéo léo đến thế?”
Chu Mỹ Tây luôn nghĩ rằng với một người xuất sắc như Lăng Nguyệt thì anh sẽ chẳng bao giờ để ý đến một nhân viên hành chính tầm thường. Trong suy nghĩ của Chu Mỹ Tây, người sánh đôi với Lăng Nguyệt phải là một người môn đăng hộ đối, là một tiểu thư nhà giàu chứ chắc chắn không thể là cô.
Song, Lăng Nguyệt đối xử với cô hình như có một điều gì đó khác biệt. Những sự khác biệt ấy không hề rõ ràng, chúng giống như “từng cơn sóng nhỏ âm thầm xô bờ, lặng lẽ mà bền bỉ”. Lăng Nguyệt không muốn khiến Chu Mỹ Tây khó xử khi đối diện với mình, nên cách anh thể hiện tình cảm rất là cẩn thận và từ tốn.
“Anh nắm bắt ranh giới một cách hoàn hảo, đủ đầy nhưng không hề gây gượng ép, chạm đến nhưng không lấn tới.”
Với một người đàn ông tuyệt vời như vậy lại còn là hình mẫu lý tưởng của mình, làm sao Chu Mỹ Tây có thể không đổ đứ đừ cho được?
“Tình cảm của Lăng Nguyệt giống như làn gió len lỏi qua từng khe hở, không dữ dội cũng chẳng ồn ào, nhưng lại khiến người ta chẳng thể lơ là.”
Khi Chu Mỹ Tây nhận ra tình cảm của bản thân, cô đã phải đấu tranh tâm lý rất nhiều lần. Vì cô biết nếu yêu anh, cô sẽ đối mặt với rất nhiều sự soi mói của người khác, thậm chí nhiều người còn sẽ cẩn thận giữ khoảng cách với cô. Đây không phải là những chuyện cô muốn đối mặt ngoài công việc hàng ngày. Tuy nhiên, con tim đã chiến thắng lý trí, vì cô biết Lăng Nguyệt chính là người xứng đáng để cô trao trọn tấm chân tình.
***
Truyện xứng đáng được nhiều người biết đến hơn vì nội dung rất nhẹ nhàng, đời thường và ngọt ngào. Chemistry của nam nữ chính cũng phải gọi là tuyệt đỉnh, mới đầu tưởng Lăng Nguyệt vibe tổng tài bá đạo nhưng mà yêu vào rồi thì ảnh giống tiểu chó săn vậy á, ảnh cưng người yêu lắm lắm, à đúng rồi, ảnh là một nam chính hiếm hoi mà mình thấy có nuôi mèo. Chị Mỹ Tây cũng đúng mẫu hình lý tưởng của mình luôn, người phụ nữ trưởng thành và dịu dàng.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Đi Đâu Đấy
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved