Tác giả:
Khương Duẫn
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Thiên Thủy Bích
Thể loại:
Hiện đại,
Xuyên không,
Thanh mai trúc mã,
Thanh xuân vườn trường,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Nhẹ nhàng,
Hài hước,
Ấm áp,
Chữa lành,
HE
Độ dài: 82
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 224
Giới thiệu:
Vào một ngày nọ, trường học xuất hiện một học sinh mới chuyển trường đến, đó là một chàng trai lịch lãm lạnh lùng xuất thân từ một gia đình giàu có.
Anh hành động quyết liệt dũng mãnh như một con hổ, và rồi anh trở thành bạn cùng bạn của Tống Thiền. Từ đó trở đi, ngày trưa hè nắng nóng anh cầm cây quạt nhỏ quạt gió cho cô, ngày mưa lớn gió thổi anh cầm ô che chắn cho cô, và cả khi cô đau dạ dày anh sẽ hầm canh gà đưa cho cô, anh tỉ mỉ chu đáo quan tâm đến mọi thứ xung quanh Tống Thiền, kể cả những điều nhỏ nhặt nhất.
Tống Thiền cuối cùng không nhịn được hỏi anh: "Chung Linh Ngộ, tại sao cậu đối xử tốt với tớ thế, có phải trước đây tớ từng cứu mạng cậu không?”
Chung Linh Ngộ nói: "Hoặc là có khả năng, trước đây cậu là vợ của tớ không..."
Dần dà, Tống Thiền cuối cùng cũng chấp nhận sự thật: Chung Linh Ngộ là chồng tương lai của cô, hiện giờ anh đang xuyên về quá khứ tìm cô.
Nhưng sau này có một dạo Tống Thiền rất hối hận, bởi vì ——
Chung Linh Ngộ: "Hôm nay cậu tới nhà tớ làm bài tập đi, tớ muốn dẫn cậu về gặp bố mẹ tớ, xác định chuyện của chúng ta sớm một chút cũng tốt."
Tống Thiền: "!!!"
*
Chung Linh Ngộ: "Thời tiết hôm nay thật đẹp, trời quang mây tạnh nắng đẹp như ngày chúng ta đi đăng ký kết hôn."
Tống Thiền: "!!!"
*
Chung Linh Ngộ: "Mặc dù Tống Thiền thi không tốt, nhưng cậu ấy lấy được một người chồng tốt lắm, mẹ à, mẹ đặt chày cán bột xuống trước đi."
Mẹ Tống Thiền: "Cậu gọi tôi là gì cơ?"
*
Ở hậu trường buổi tiệc tốt nghiệp đại học, cô hồi hộp chống tay tựa vào tường, cố gắng thở thật nhẹ.
Chung Linh Ngộ lên tiếng: "Qua mười hai giờ đêm nay, sẽ là sinh nhật tuổi hai mươi của em rồi."
Anh giúp cô gỡ mái tóc bị vướng vào dây khóa kéo, giọng anh trầm thấp khàn khàn.
Tống Thiền sau vài giây lập tức hiểu ra, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng: ...
Chung Linh Ngộ nói tiếp: "Anh không có ý gì khác, chỉ là muốn chúc em sinh nhật vui vẻ sớm vài tiếng, với lại... Em đã đến tuổi hợp pháp được phép kết hôn rồi nhỉ."
Tống Thiền: Σ(+°△+°|||)
#Không có ý gì khác đâu, nhưng chúng ta có thể kết hôn rồi#; #Chúng ta có thể làm bạn cùng bàn trước, sau đó làm vợ chồng#; #Em thấy hai đứa bé ở cửa kia không, đó là cặp sinh đôi trai gái của chúng ta đấy#
*
Bảng câu hỏi khảo sát ẩn danh của trường.
Câu hỏi: Trong các kỳ thi vừa qua, điều gì khiến cho em cảm thấy tiếc nuối nhất?
Chung Linh Ngộ —— Trả lời: Rõ ràng đã có với nhau cặp sinh đôi một trai một gái rồi, vậy mà bây giờ đến cả bàn tay cũng không được nắm.
Câu hỏi: Em hãy viết một lời nhắn cho năm học lớp mười hai sắp tới.
Chung Linh Ngộ —— Trả lời: Hôm nay tôi đã trở thành mối tình đầu của vợ tôi chưa?
[Hỏi một đằng trả lời một nẻo], [Rõ ràng đã là đôi vợ chồng già nhưng vẫn muốn bắt đầu từ bạn cùng bàn thật là cảm xúc] [Hôm nay đã được tự do thân mật chưa]
Một câu tóm tắt: Chồng và con trai, con gái là bạn học của tôi.
Lập ý: Chăm chỉ học tập, phấn đấu hướng về phía trước, xây dựng sự nghiệp.
***
“Một bó mùa xuân chớm nở, mình hái về đặt trước phòng cậu
Một chén mùa hạ đầy sao, mình rót đầy để bên cậu
Một mảnh mùa thu đong đầy, mình gấp gọn đặt vào hòm thư của cậu
Một hơi thở mùa đông trắng xoá, mình rủ vào những lời thầm kín cho riêng mình.” *
Mùa hè năm ấy, giữa những tiếng ve kêu râm ran, giữa những con đường xanh bóng cây, giữa những tia nắng mặt trời tưng bừng nhảy nhót, Tống Thiền đã có một cuộc gặp gỡ định mệnh đầy diệu kỳ. Mà mãi đến sau này, cô vẫn luôn cảm thấy may mắn và thầm biết ơn đến nhường nào.
Bởi vì, mùa hè đó, Tống Thiền gặp được Chung Linh Ngộ, người chồng tương lai của cô và Chung Thừa Chung Hinh cặp trai gái sinh đôi con của mình.
Nghe có vẻ thật kỳ lạ đúng không nhỉ? Nhưng mà, mọi thứ chính là như thế đó.
Ngay đến cả bản thân Tống Thiền, lúc ban đầu cũng cảm thấy chuyện này thật viển vông. Thế nhưng, tận sâu thẳm trong trái tim, cô lại chấp nhận nó và không hề có chút chán ghét nào.
Phải chăng, giữa bọn họ có mối dây liên kết thần kỳ nào đó. Thế nên, họ mới có thể vượt qua thời không quay trở về bên cạnh cô vào những năm tháng này.
Tống Thiền lúc bây giờ chỉ là một cô bé mười bảy tuổi, đang trong độ thanh xuân tràn đầy sức sống. Thế nhưng, Tống Thiền lại như chú bướm nhỏ chưa thoát khỏi lớp kén bảo vệ, mặc cho trên lưng mình là đôi cánh xinh đẹp rực rỡ, lại cứ vẫn tự ti nhút nhát với thế giới này, không dám tung cánh bay vào bầu trời bao la rộng lớn.
Gia đình Tống Thiền gia cảnh bình thường, bố và mẹ đều là những người lao động kiến thức hạn hẹp. Vì để trang trải cuộc sống và lo cho hai chị em cô ăn học đàng hoàng, họ thật sự đã rất nỗ lực. Thế nên, việc Tống Thiền đậu vào trường chuyên và được đưa đến lớp chọn sau khi có thành tích tốt với họ là một sự kiện trọng đại, đáng được chúc mừng.
Tống Thiền, là tất cả hy vọng, tự hào, niềm kiêu hãnh của bố mẹ. Vì vậy, cô luôn hiểu rằng, mình phải thật hiểu chuyện, ngoan ngoãn chăm chỉ, không được gây chuyện ồn ào hay khiến bố mẹ phải bận lòng.
Thế nhưng, không ai dạy cho Tống Thiền biết, sự yếu ớt sợ hãi hay quá mức khoan dung lương thiện trong mọi tình huống chưa chắc là điều tốt. Bởi vì, nó sẽ khiến cho bản thân cô thương tổn, dẫu cho cô không hề làm sai hay mắc lỗi gì với người khác.
Môi trường nuôi dưỡng và sự giáo dục nghiêm khắc của bố mẹ đã biến Tống Thiền thành cô gái luôn e dè trước mọi thứ. Rõ ràng cô có năng lực, có thể làm tốt hết thảy. Vậy mà, hết lần này đến lần khác, không dám tiến bước, không đủ kiên định để chạm tay vào ước mơ, khao khát của bản thân mình.
Thế nhưng, từ khi Chung Linh Ngộ xuất hiện, mọi thứ đã được đổi thay hoàn toàn.
Lần đầu tiên Tống Thiền nhìn thấy anh là trên sân trường đầy nắng. Anh đứng ở phía xa kia, cao lớn, lạnh nhạt vô cùng. Dường như, tất cả những âm thanh nhốn nháo xung quanh đều trở nên tĩnh lặng trước anh. Một sự xa cách không thể với tới, tựa như ánh trăng thanh cao sáng trong trên bầu trời đêm, khiến người ta si mê lại chẳng dám vọng tưởng.
Sau đó, thật bất ngờ khi Chung Linh Ngộ lại trở thành người bạn cùng bàn với Tống Thiền.
Khác với cô, anh là một chàng trai mới đến có vẻ ngoài xuất sắc, gia thế hiển hách, thành tích tốt. Mà cho dù anh có đứng ở đâu, cũng sẽ thật nổi bật khiến người khác vô thức ngước nhìn trong sự ngưỡng mộ và ao ước được sánh bước bên cạnh.
Thế nhưng, sự may mắn này lại rơi xuống trúng Tống Thiền, cô gái bình thường như cô, kẻ có thể lạc vào đám đông không thể tìm thấy này.
Nhưng mà, Tống Thiền em biết không? Với Chung Linh Ngộ, em chưa bao giờ là cô gái nhạt nhoà như vậy cả. Là em đã luôn tự đánh giá thấp chính mình và chìm trong những cảm xúc tự ti bối rối đó. Em đã không nhận ra những sắc màu mà em đang có. Và với đôi tay của mình, em có thể nhuộm rực rỡ cả thế giới này trong mắt anh.
Ban đầu, Chung Linh Ngộ cố gắng để trở thành một người bạn bên cạnh Tống Thiền. Bởi vì, anh sợ sự vội vàng và những tình cảm không thể kìm nén trong ánh mắt của anh sẽ khiến cô hoảng loạn sợ hãi và chạy trốn.
Thế nên, anh tựa như ánh nắng, dịu dàng len lỏi vào vùng đất âm u ẩm ướt của Tống Thiền, dùng sự ấm áp dịu dàng của mình, xoa dịu trái tim mềm yếu tổn thương của cô. Để Tống Thiền của anh, sẽ không phải tự đối diện với tất cả sự xấu xa dơ bẩn của cuộc đời này một mình, để nước mắt cô không còn vương trên bờ mi ướt đẫm.
Và để cho, sự mạnh mẽ trưởng thành của Tống Thiền sau này không phải bắt đầu từ những vết thương chồng chất trong quá khứ tạo thành.
Nhờ có Chung Linh Ngộ, Chung Thừa Chung Hinh, đã thắp lên trong Tống Thiền ngọn nến của niềm tin, hy vọng, kiên cường. Cô bước ra khỏi lớp vỏ bọc của chính mình, xé rách đi những thứ đã từng kìm kẹp giam hãm bản thân. Một lần nữa, sải cánh tung bay, mặc mưa gió giông bão ngoài kia.
Tống Thiền làm được rồi.
Cô cùng bố mẹ tháo gỡ nút thắt sau sự kiện hoả hoạn trong phòng thí nghiệm. Cô can đảm đứng lên bảo vệ dự án do mình nghĩ ra, một mình đối đầu với nhóm bạn xấu. Cô còn cùng những người bạn tốt trải qua chuyến du lịch khảo sát đến những vùng đất mới, với nhiều điều bất ngờ thú vị để chuẩn bị cho bài thi của mình. Cô luyện tập ngày đêm để sửa đổi phong thái, giọng nói, biểu cảm cho lần thuyết trình gay cấn ấy…
Mọi thứ, cứ như giấc mộng, quá đỗi đẹp đẽ…
Bởi vì, Tống Thiền của hôm nay, không còn là cô bé ngày nào, đầy sự tự ti rụt rè. Cô bây giờ có thể toả sáng theo cách của riêng mình. Đạt giải cao nhất trong cuộc thi, đậu vào trường Đại học có ngành ước mơ tốt nhất. Bên cạnh còn có bố mẹ thân yêu, người chồng tương lai Chung Linh Ngộ dịu dàng thâm tình, hai đứa con Chung Thừa Chung Hinh thông minh đáng yêu, em trai Tống Thanh hài hước ngây thơ…
Thế nhưng, Tống Thiền dường như đã quên mất, bọn họ không thuộc về cùng một thế giới này. Cho dẫu, họ đến đây đã năm năm, cùng cô trải qua nhiều chuyện, thì cuối cùng, cũng không thể ngăn trở vận mệnh.
Ly biệt, chính là kết thúc chẳng ai mong muốn.
Nhưng mà, Tống Thiền à, Chung Linh Ngộ sẽ chẳng bao giờ rời xa em đâu. Bởi vì, anh đến nơi này là để tìm em, xoa dịu và chữa lành những vết thương trong quá khứ của em, giúp em dang đôi cánh bướm xinh đẹp của mình, lướt qua không gian và thời gian bay đến chân trời hạnh phúc.
''Dù là ở thời không nào, khi anh gặp được em, đều là phiên bản tốt nhất của em. Mỗi khoảnh khắc của em, anh đều yêu say đắm.''
''Lần này anh đi rồi, cũng phải có một ngày anh trở về chứ?''
Chung Linh Ngộ cầm lấy lọ siro hoa quế bên cạnh, ánh sáng từ chiếc lọ thủy tinh như phát sáng dưới ánh trăng.
''Đến khi em ăn hết lọ siro này, anh sẽ trở về.''
____
*: Trích bản dịch lời bài hát Winter sleep do IU thể hiện
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sầu Riêng - Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved