logo
REVIEW>> NGHỊCH ÁI - YÊU PHẢI TÌNH ĐỊCH (COUPLE PHỤ)
nghich-ai-yeu-phai-tinh-dich-couple-phu
Tìm truyện

NGHỊCH ÁI - YÊU PHẢI TÌNH ĐỊCH (COUPLE PHỤ)

Tác giả:

Sài Kê Đản

Độ dài: 288

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 93

*Rv được viết cho couple phụ Khương Tiểu Soái - Quách Thành Vũ

Bác sĩ Khương Tiểu Soái mở một phòng khám nhỏ tại thành phố này đã mấy năm và rất được nhiều người bệnh đến đây yêu mến kính trọng. Chẳng những cậu có vẻ ngoài đáng yêu với mái tóc xoăn nhè nhẹ, đôi mắt sáng trong ẩn sau cặp kính cận, mà cậu còn có vóc dáng cao gầy thuận mắt. Tính tình cậu lại vô cùng tốt, vừa dịu dàng vừa lương thiện, luôn hết lòng giúp đỡ mọi người xung quanh.

Thế nhưng, ai thường xuyên đến phòng khám vẫn luôn ngầm thắc mắc, chẳng lẽ bác sĩ Khương Tiểu Soái không có người thân, gia đình, bạn bè, người yêu hay sao mà cho dù là ngày nghỉ, lễ tết đều thấy cậu đi làm. Lúc nào, cậu cũng bận rộn không ngơi tay, lại chẳng mấy khi ra ngoài. Thật kỳ lạ.

Sau đó, Khương Tiểu Soái có một người bạn tên là Ngô Sở Uý đến ở nhờ tại phòng khám của cậu. Cả hai quấn quýt bên nhau như đã quen biết từ lâu, thân đến mức chẳng ngại đùa giỡn ôm ấp động tay động chân không kiêng dè.

Khương Tiểu Soái vốn dĩ là một người có tấm lòng bao dung ấm áp. Thế nên, khi nghe những lời tâm sự đầy cay đắng chua xót của Ngô Sở Uý, cậu liền dao động. Uý Uý của cậu mắt đen to tròn như viên bi ve được ngâm mình nơi đáy hồ, lại đẹp trai dễ thương như thế mà hết bị người này đến người khác bắt nạt. Thật đáng ghét mà.

Vậy nên, Khương Tiểu Soái thân là sư phụ của Ngô Sở Uý, sao có thể không giúp người anh em này cho được kia chứ? Những cái khác không dám nói, chứ về lý thuyết tán trai cua trai, theo đuổi đàn ông thì Khương Tiểu Soái cậu đây có thừa kinh nghiệm. Uý Uý lại lanh lợi thông minh, học 1 biết áp dụng đến 10, kế hoạch chia rẽ Nhạc Duyệt và Trì Sính, giày vò cả hai trong đau khổ chắc chắn sẽ thành công viên mãn.

Ban đầu Khương Tiểu Soái cũng rất tự tin về chiến lược cầm cưa của mình vạch ra cho bạn. Nhưng càng dấn sâu vào cậu lại phát hiện ra có gì đó sai sai. Không chỉ bạn hiền bị kẻ đi săn bắt đi, mà ngay đến chính cậu cũng trở thành con mồi trong đôi mắt thèm khát của kẻ khác.

Lần này, anh em nhà Khương Ngô c hết chắc rồi. Vận may đã cạn kiệt, vận xui bắt đầu tung hoành khắp nơi.

Cái tên cứ như con sư tử cao lớn mạnh mẽ với ánh mắt hung ác Trì Sính mỗi lần đến phòng khám để tìm con thỏ nhỏ ngây ngô Ngô Sở Uý của hắn thì đều khiến Khương Tiểu Soái phải run sợ. Người này, quả thật muốn dùng đôi mắt đâm xuyên cậu, lột trần cậu ra chơi đùa lăng trì đến c hết mới thôi. Mà rõ ràng, cậu có làm gì, quậy phá gì mối quan hệ của hắn và Uý Uý đâu kia chứ.

Cậu chỉ giúp Uý Uý che giấu tung tích thôi mà, có lừa gạt hắn một lần, hoặc nhiều nhất thì lâu lâu lại đâm chọt nói xấu hắn với cậu bạn thân yêu của mình chút xíu. Vậy mà, hắn ra điều kiện đè Uý Uý không được thì quay sang tính sổ với cậu.

Trái tim Khương Tiểu Soái muốn nhảy ra khỏi cả lồng ngực. Các người cũng thật quá đáng, chơi trò yêu đương dây dưa kích thích lẫn nhau, lại bắt ông đây chịu trận thay. Cậu quả thật muốn khóc, phải nhanh chóng cuốn gói quần áo chạy trốn tìm nơi nương thân thôi. Nếu không, tên điên b iến thái vặn vẹo này sẽ không thương tiếc nhào nặn cậu thành bột mất.

Mà người Khương Tiểu Soái có thể tin tưởng cho cậu an toàn duy nhất lại chính là Quách Thành Vũ kia, cũng là bạn thân của kẻ đ iên Trì Sính.

Vận mệnh đúng là kỳ lạ, bốn người bọn họ, cứ như tơ liễu, giăng qua giăng về với nhau, làm thế nào cũng không bước ra được cái lưới tưởng chừng mỏng manh dễ đứt này.

Khương Tiểu Soái cuối cùng cũng chấp nhận số phận. Quách Thành Vũ thì Quách Thành Vũ, không sao cả. Dù sao, anh cũng tốt hơn tên Trì Sính kia nhiều.

***

Quách Thành Vũ cũng giống như Trì Sính, sinh ra trong gia tộc hào môn quyền lực, ngậm thìa kim cương mà lớn lên. Từ ngoại hình đến tính cách, cả hai đều có nhiều điểm tương đồng nhau. Có thể, do bọn họ đã chơi thân từ thơ bé cho đến lúc trưởng thành, hoặc có lẽ, do bọn họ quá hiểu nhau, đọc được cả những điều chỉ tồn tại trong suy nghĩ.

Thế nhưng, khác với Trì Sính xem rắn như con, hết mực yêu thương nuông chiều đến khó tin thì Quách Thành Vũ lại luôn tỉnh táo và lý trí hơn rất nhiều. Anh tiếp quản công ty của gia đình, luôn tập trung vào việc kinh doanh, nuôi rắn hay tham gia vào các vụ đấu rắn, cá cược bạc triệu cũng chỉ là thú vui tiêu khiển. Nó chưa bao giờ là sự suy tính nghiêm túc trong anh.

Sở dĩ Quách Thành Vũ lần theo dấu vết để lại và đến phòng khám Khương Tiểu Soái chỉ là một hiểu nhầm nho nhỏ. Thế nhưng, lần đầu tiên gặp mặt vị bác sĩ trẻ trung kia, khi ánh mắt cậu ngước lên nhìn mình, trái tim anh đã bất ngờ loạn nhịp.

Hoá ra, yêu hay không yêu, chỉ là cái chớp mắt nhẹ tênh này.

Quách Thành Vũ thật sự rất muốn đem Khương Tiểu Soái nhét vào trong lồng ngực của mình, hung hăng hôn lên đôi môi nhỏ xinh của cậu, nghiền nát cơ thể cậu vào xương tuỷ.

Nhưng mà, Quách Thành Vũ cũng nhận ra, Khương Tiểu Soái có vẻ ngoài hiền lành dịu dàng bao nhiêu thì bên trong lại kiên định cố chấp bấy nhiêu. Nếu không phải vì bị bắt ép đến đường cùng, cậu sẽ không tình nguyện đến bên cạnh anh. Thế nên, anh phải nhanh nghĩ cách để con thuyền nhấp nhô trên vùng biển đầy sóng này biết đâu là bến bờ bình yên mà nó nên neo đậu.

So với Trì Sính luôn bộc lộ cảm xúc thật ra bên ngoài thì Quách Thành Vũ lại khác. Anh thông minh, trầm ổn và kiên nhẫn hơn rất nhiều. Cho dù có yêu mến thích thú hay đ iên cuồng muốn cắn xé Khương Tiểu Soái đến mấy, anh cũng có thể nhẫn nhịn từng bước từng bước thâm nhập vào thế giới của cậu. Rồi từ đó, kéo cậu về phía mình, giam hãm trong đó, không thể nào chạy trốn được nữa.

Càng lật mở những gì Khương Tiểu Soái đã trải qua trong quá khứ, Quách Thành Vũ càng đau đớn đến nghẹt thở. Hoá ra, vì những thương tổn này mà bao năm nay cậu luôn tìm cách vẫy vùng tại thành phố Bắc Kinh xa lạ. Dẫu có nhớ nhà, nhớ cha mẹ đến như thế nào, cậu đều không dám quay về Thượng Hải.

Bởi nơi ấy, có một kẻ nhẫn tâm đã dùng tình yêu và sự tin tưởng của cậu, biến nó thành con dao sắc bén, đ âm cho cậu thương tích đầy mình, m áu chảy lênh láng. Đến mức mà cho tới tận bây giờ, chỉ cần nghe thấy cái tên Mạnh Thao ấy, cũng khiến cho Khương Tiểu Soái hoảng loạn run rẩy, bất lực và tuyệt vọng cùng cực.

Nó như giấc mơ kinh hoàng, tỉnh giấc rồi vẫn đeo bám ám ảnh Khương Tiểu Soái mỗi phút giây.

Quách Thành Vũ sao có thể bỏ qua được những gì mà Khương Tiểu Soái của anh đã phải chịu đựng như thế kia chứ? Rõ ràng cậu không hề làm sai điều gì, lại trở thành viên đá cuội ven đường bị người khác chà đạp khinh nhục.

Trong mắt Quách Thành Vũ, Khương Tiểu Soái là viên ngọc xinh đẹp sáng ngời nhất. Viên ngọc ấy, cho dù có bị ném vào bùn lầy dơ bẩn vẫn không đánh mất đi trái tim thuần khiết thanh cao của mình. Viên ngọc ấy, khảm sâu vào đáy lòng anh những mềm nhẹ của yêu thương không bao giờ mất.

Thế nên, tất cả bọn chúng, đều phải trả giá cho từng vết xước lên bảo bối của anh, một cái giá thật đắt. Để bọn chúng hiểu được rằng, phía sau một thiên thần sẽ là một á c q uỷ, kẻ sẵn sàng huỷ diệt hết thảy để bảo vệ đôi cánh trắng muốt xinh đẹp kia.

Quách Thành Vũ cũng biết, Khương Tiểu Soái là một người thận trọng trong chuyện tình cảm. Cậu có thể hi hi ha ha với Ngô Sở Uý một cách tự nhiên như không có gì ngăn cách, nhưng với anh, cậu lại khó lòng giao nộp trái tim chân thành. Bởi vì, một lần tan vỡ là những mảnh ghép của tổn thương.

Thế nhưng, đối với Quách Thành Vũ anh thì chẳng có gì là to tát cả. Mọi chuyện đều được giải quyết xong rồi. Anh cũng giỏi nhất là tính kế cùng chờ đợi. Chỉ cần trong tim Khương Tiểu Soái có anh, thì cậu cần bao nhiêu thời gian để làm phai nhạt đi những ký ức cũ và bắt đầu lại bằng tình yêu mới, anh đều nguyện lòng.

Nguyện lòng ngày Khương Tiểu Soái trao cho anh không chỉ thể xác mà còn cả linh hồn của cậu.

“Xuân sinh, hạ trưởng

Bung nở tự do rực rỡ

Đều là cậu sao?

Đều là cậu à?

Thu gặt, đông tàng

Bốn mùa thay sắc

Cũng là cùng cậu

Cũng là cùng cậu đó.” *

____

*: Trích bản dịch lời bài hát Tự do nở rộ do Tử Du thể hiện, Ost Nghịch Ái

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mều và Cún

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN