Tác giả:
Sài Kê Đản
Reviewer:
AI_Lạc Tiên
Designer:
AI_Diệp Trà
Thể loại:
Đam mỹ,
Hiện đại,
Hào môn thế gia,
Sắc,
18+,
Điên cuồng,
Độc chiếm ,
Biến thái,
Sủng Ngọt,
Nhẹ nhàng,
Hài hước,
Chữa lành,
Ấm áp,
Nhất kiến chung tình,
HE,
Chuyển thể
Độ dài: 288
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 177
“Xuất phát
Mang theo ly cà phê latte tôi vừa pha
Cùng ánh nắng đầu hạ đã lâu không thấy
Còn họ thì sao nhỉ?
Có đang mong chờ một câu trả lời không?
Khi làn gió khẽ lướt qua má, khẽ lay một lọn tóc
Lặng lẽ thì thầm bên tai tôi một câu…” *
Ngô Sở Uý và Nhạc Duyệt quen nhau được bảy năm, cũng đã tính đến chuyện kết hôn về chung một nhà. Thế nhưng, mối quan hệ của họ đang dần có nhiều vết nứt. Cô gái cảm thấy người yêu của mình không còn đẹp trai như trước, béo hơn xấu hơn. Mà điều khiến cho cô thất vọng và không muốn tiếp tục là vì cảm thấy Ngô Sở Uý quá nghèo, rách nát đến nỗi chẳng cho cô được bất cứ thứ gì.
Thế nhưng, Ngô Sở Uý vẫn còn yêu Nhạc Duyệt nhiều lắm, đâu thể nói chia tay là chia tay. Thế nên, cậu luôn tìm cách níu kéo và hàn gắn lại. Chỉ cần cô nói lời cắt đứt, cậu liền dùng gạch đập vào đầu, mặc cho m áu chảy, không lùi bước.
Chỉ là, khi tình yêu đã hết, dù Ngô Sở Uý có tự tổn thương chính mình, đổ thêm bao nhiêu m áu cũng không khiến Nhạc Duyệt quay đầu. Chung quy, vẫn là cô tàn nhẫn đặt dấu chấm hết cho tất cả.
Bảy năm dài đằng đẵng, thoáng chốc như bong bóng xà phòng, chạm vào liền vỡ.
Những tháng ngày tiếp theo đó với Ngô Sở Uý, chẳng còn sắc màu nào cả. Cậu như kẻ khờ lạc lối trên thế giới này, con đường nào cũng mờ mịt tăm tối.
Vì không để mẹ Ngô lo lắng, Ngô Sở Uý chấn chỉnh lại tâm trạng, bắt đầu học cách kinh doanh buôn bán lề đường để kiếm thêm thu nhập. Nào ngờ, không biết trời xui đất khiến thế nào mà chỉ cần cậu làm công việc gì thì liền đụng độ ngay với một tên đáng ghét. Cuối cùng, bung bét hết thảy.
Ngô Sở Uý trước giờ tâm tính hiền lành lương thiện, vậy mà lúc này tức giận đến mức trừng mắt đập đồ chửi thề. Ông đây đã thất tình khổ sở, mất việc lại còn đi đâu cũng bị phá. Ngô Sở Uý nhìn người đó, cảm giác m áu nóng xông lên não, quyết không chịu thua.
Tình cờ, Ngô Sở Uý phát hiện Nhạc Duyệt chia tay cậu xong thì đang quen tên thiếu gia nhà giàu này luôn. Thảo nào, cậu làm gì cũng khiến người ta chướng mắt muốn gây sự. Hoá ra là như vậy. Ngô Sở Uý nào có thể nuốt trôi cơn giận ấy. Được lắm, Nhạc Duyệt, cô bỏ tôi chạy theo bạn trai mới, vậy thì tôi cướp luôn người yêu của cô. Xem cô với tôi, ai mới là người đau khổ hơn.
Ngô Sở Uý nói được làm được, cậu chạy đến phòng khám quen, nhanh chóng bái bác sĩ Khương Tiểu Soái làm sư phụ. Cậu không phải học cách theo đuổi đàn ông mà nâng cấp học thành đàn ông tự theo đuổi cậu, say mê đến mức không cách nào buông bỏ, quên cả lối về mới được.
Từ đấy, một Ngô Sở Uý mắt to thuần khiết và một Khương Tiểu Soái tóc xoăn đáng yêu pha trộn thành hai kẻ mang âm mưu to lớn, quyết tâm đi hàng yêu phục ma tên Trì Sính, kẻ đã gây ra loạt rắc rối lâu nay cho bọn họ. Cả Nhạc Duyệt và Trì Sính, đều xứng đáng bị trừng phạt.
Ừ thì, kế hoạch của cả hai rất mỉ mỉ kỹ lưỡng và hoàn thiện nhưng mà mỗi lần Ngô Sở Uý thực hiện lại cho ra kết quả vô cùng kỳ lạ. Nói chung là, cậu vừa quê vừa ngại, vừa bị người ta nắm thóp, vừa chẳng thành cái thể thống gì cả.
Ấy vậy mà, Ngô Sở Uý vẫn tự tin vào tài năng thiên bẩm, diễn xuất lố lăng hài hước của mình. Cậu còn cho rằng, Trì Sính đã dính vào bẫy. Bởi như Khương Tiểu Soái đã nói, cho dù cậu có làm việc mất đạo đức như thế nào, chỉ cần nhìn vào đôi mắt to tròn của cậu, mọi tội lỗi đều được bỏ qua. Và cậu, luôn áp dụng triệt để điều này.
Chỉ là, Ngô Sở Uý không biết, kỳ thật một kẻ ăn chơi bao nhiêu năm nay, có trò gì mà Trì Sính chưa thấy qua kia chứ. Thế nhưng, anh lại để mặc cho cậu tự do làm loạn trong thế giới của mình. Lúc nào, anh cũng chỉ kiêu căng ngạo mạn chọc ghẹo cậu, sau đó lại vô thức mỉm cười dung túng cho tất cả.
Mọi thứ, luôn có nguyên do của nó, mà Ngô Sở Uý một khi rơi vào chiếc lưới do Trì Sính giăng ra, sẽ chẳng thể đi đâu được nữa. Bị anh giam cầm, chiếm hữu, xoay vần ở nơi đó. Từ thân xác đến linh hồn, từ lý trí đến trái tim, đều chỉ thuộc về Trì Sính.
Ngô Sở Uý, cậu vẫn còn quá ngây thơ và ngốc nghếch rồi.
***
Trì Sính - cái tên hai chữ đại diện cho tầng lớp thượng lưu danh giá ở thành phố Bắc Kinh này. Bố anh là bí thư thành uỷ, mẹ xuất thân hào môn cao quý, chị gái xinh đẹp học thức đã kết hôn hiện đang sống ở nước ngoài. Từ bé đến nay, anh luôn ở đỉnh cao của kim tự tháp mà lớn lên, chưa từng biết đến khói lửa nhân gian dưới trần thế.
Người ta vẫn thường hay gọi Trì Sính là “chàng rắn” bởi sở thích đặc biệt của anh. Người khác nuôi rắn để giải trí hay kinh doanh kiếm tiền, còn anh nuôi rắn như con, hết mực yêu thương chăm sóc. Lúc nào, chú rắn Giấm Nhỏ cũng quấn quanh trên tay hay trên cổ anh, nó thường xuyên phun chiếc lưỡi ra doạ dẫm và lắc lư cái đuôi dài cao ngạo y như chủ nó.
Đời sống cá nhân của Trì Sính lại vô cùng hỗn loạn rối rắm. Anh không bao giờ quan tâm đến cảm xúc của ai khác, chỉ cần bản thân anh thấy thích thú và thoả mãn là đủ rồi. Thế nên, trong vấn đề tình dục, anh chưa bao giờ kìm nén cũng như chưa bao giờ vì ai mà kiểm soát. Cứ như thể, tinh lực của anh luôn tràn đầy, chờ đợi phát tiết, chơi người ta đến c hết cũng chẳng sao cả.
Nhưng rồi, một cậu trai với cái tên lạ kỳ là Ngô Sở Uý bắt đầu xuất hiện trong thế giới của anh, nhè nhẹ khuấy động tất cả, khiến cho mọi thứ trong lòng anh xáo trộn đến bất ngờ.
Rõ ràng Trì Sính nhận ra những chiêu trò Ngô Sở Uý đang bày ra với mình. Thế nhưng, anh lại cứ từng bước từng bước tiến vào không chút do dự. Đôi mắt to sáng ngời như chất chứa muôn vàn vì sao, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai, đến cả thân hình rắn rỏi ẩn hiện sau chiếc áo, hương thơm thoang thoảng đượm mùi đất sau mưa và chiếc mông cong cong lấp ló bên dưới chiếc quần trên người cậu, đều khiến anh say mê đ iên cuồng.
Trì Sính, thật cmn muốn đè Ngô Sở Uý xuống mà hung hăng giày vò cậu đến vỡ nát.
Lẳng lơ như vậy cho ai xem kia chứ, quyến rũ như vậy mời gọi ai kia chứ?
Gần ba mươi năm cuộc đời, Trì Sính chưa từng bị ai đó thử thách sự kiên nhẫn và dục vọng của bản thân đến vậy.
Thế nhưng, Trì Sính cũng nhận ra, chỉ cần Ngô Sở Uý giương đôi mắt tủi thân và ánh nước lên nhìn anh, thì anh lại chẳng thể ra tay được, hay nói đúng hơn, chẳng nỡ nào với cậu.
Có lẽ, ngay từ giây phút đầu gặp gỡ, Trì Sính đã đem lòng yêu Ngô Sở Uý mất rồi. Thế nên, anh mới có thể hết lần này đến lần khác mà dịu dàng, nhường nhịn và lo lắng cho cậu đến thế. Một đại thiếu gia trước giờ ngông cuồng ngạo mạn, luôn bạo lực hung dữ, lại từng chút chờ đợi Ngô Sở Uý mở lòng, muốn chiếm lấy thân thể và cả tình yêu của cậu về phía mình.
“Cậu làm cái gì vì tôi, chẳng liên quan gì đến việc tôi có thích cậu hay không. Cho dù cậu cả ngày cắn hạt dưa phơi nắng, không làm chuyện gì, tôi cũng vẫn thích cậu.”
“Tôi chưa từng muốn ngủ với một người như thế.”
Và rồi khi tình yêu bung nở là những ngày dài cả hai chìm đắm trong sự khát khao mãnh liệt của những cuồng vọng nơi thân xác kêu gào sự lấp đầy. Trì Sính như phát đ iên với Ngô Sở Uý, ngày đêm hoan ái, tham lam muốn cậu hoà vào xương tuỷ mình.
“Tôi không chịu nổi trong lịch sử mà tôi không cách nào thay đổi, cậu từng có một mối tình khắc cốt ghi tâm.”
“Cậu không cần sợ hãi.” “Tôi thật sự có tình cảm với cậu.”
Thế nhưng, sau cuộc vui ân ái mặn nồng là khi bức màn trong quá khứ cùng những âm mưu tính toán dần hé lộ ra ánh sáng. Sự trở về của Uông Thạc, kẻ đã lẳng lặng rời đi bảy năm trước, vứt bỏ toàn bộ tình yêu của Trì Sính dành cho cậu ta. Câu chuyện chưa có hồi kết đầy chấn động giữa Uông Thạc và Quách Thành Vũ năm đó.
Kế hoạch lừa dối tình cảm gây tổn thương cho Trì Sính của Ngô Sở Uý và Khương Tiểu Soái bị phát hiện. Thêm vào đó là những tháng ngày cuối đời trong bệnh tật của mẹ Ngô. Uông Trẫm, người có vị trí đặc biệt trong lòng Ngô Sở Uý cũng đều có mặt.
Như chiếc lưới, mỗi mắc xích đều là một nút thắt quan trọng, có thể khiến người ta bước ra biển rộng trời cao, hoặc lao mình xuống đại dương thăm thẳm.
Ngô Sở Uý tưởng rằng, khi cậu nói ra lời tuyệt tình tàn nhẫn với Trì Sính như vậy, nhân duyên giữa bọn họ đã chấm dứt. Thế nhưng, cậu lại không biết, Trì Sính vẫn yêu cậu đậm sâu như thế. Yêu đến mức, dẫu có ra sao vẫn không thể buông bỏ đoạn tình cảm này lại. Chỉ cần nhìn thấy cậu khóc, mọi lời oán trách hờn giận đều trở nên vô nghĩa.
“Cậu là bỏng ngô của tôi.”
“Bỏng ngô, tại sao lại là bỏng ngô?”
“Bởi vì như vậy, tôi có thể ăn cậu.”
“...!!!”
Trì Sính trước khi gặp Ngô Sở Uý là một linh hồn lang thang bất định giữa dòng đời vội vã.
Trì Sính sau khi gặp Ngô Sở Uý là một linh hồn dịu dàng biết yêu thương.
Hoá ra, dẫu là á c q uỷ cũng nguyện ý moi trái tim trong lồng ngực, xé rách đôi cánh trên vai, trầm luân xuống thế gian, ở bên người mãi mãi.
“Uý Uý, cậu là sinh mạng của tôi!”
____
*: Trích bản dịch lời bài hát Tự do nở rộ do Tử Du thể hiện, Ost Nghịch Ái
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mều và Cún
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved