logo
REVIEW>> HOÀNG LƯƠNG
hoang-luong
Tìm truyện

HOÀNG LƯƠNG

Tác giả:

Hữu Lạp

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 83

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 161

“Người lặng lẽ xông vào giấc mộng của ta

Không một tiếng động vẽ nên giấc mộng hoàng lương.”

Lư Chất từ Huệ Châu lặn lội lên Thịnh Kinh dự thi, vốn có hẹn đồng hành với con trai tri phủ là Lâm Tống. Thế nhưng trước kỳ thi Hương, Lâm Tống bất chợt đổ bệnh nên lỡ hẹn. Bởi vì áy náy, hắn đã tìm đến Lư Chất, nói rằng mình có một căn nhà nhỏ ở trấn Lạc Vân, ngay ngoại ô Thịnh Kinh, có thể cho chàng mượn để ôn thi. Chỉ cần chàng giúp hắn quét dọn, coi như trừ vào tiền thuê nhà.

Mặc dù Lư Chất đã từ chối nhiều lần, nhưng thái độ của Lâm Tống quá kiên quyết, thêm việc niệm tình nghĩa đồng môn, Lư Chất chỉ đành nhận lời giúp đỡ, nhưng nói rằng tiền thuê phòng chàng vẫn sẽ trả đủ.

Lâm Tống nói nhà hắn cách trấn không xa, nhưng chàng lại đi rất lâu, băng qua rừng đào mới thấy cánh cửa gỗ lâu ngày đóng chặt, so với tưởng tượng của chàng thì “căn nhà nhỏ” này lớn hơn rất nhiều.

Hôm đấy trời lạnh bất thường, lại thêm bức bình phong được viết một bài “Quan Hà Lệnh” đặt ngay trước cửa càng khiến khoảng sân trở nên lạnh lẽo, thê lương. Tuy rằng nơi này bị bao phủ bởi một bầu không khí cổ quái, nhưng với một kẻ sĩ như chàng, có một chỗ dừng chân để ôn thi đã là điều may mắn lắm mới có được rồi, nào có thể đòi hỏi gì hơn.

Lư Chất vốn không tin thần nghi q uỷ, nhưng từ sau khi dọn vào nơi này, vô số việc không thể lý giải được liên tục xảy ra. Đầu tiên là ảo giác bị q uỷ núi kéo vào trong hồ nước, sau đó là những cơn ác mộng kéo dài, “hình dáng” chàng trong bộ áo giáp đẫm m áu khiến Lư Chất không thể không thay đổi suy nghĩ.

May mắn là trong khoảng thời gian này, chàng gặp được Ngu Nương. Từ lần đầu gặp nàng trên núi, một cảm giác thân thuộc vẫn luôn cuốn lấy chàng. Thậm chí, đêm đó chàng còn có những giấc mơ “không đứng đắn” cùng nàng. Giấc mơ ấy khiến mỗi lần đứng trước mặt nàng, trái tim chàng lại đập liên hồi, thậm chí chàng còn không dám nhìn thẳng vào mắt nàng.

Nhưng chàng lại không thể ngăn bản thân lại gần nàng. Bọn họ dần trở nên quen thuộc, những sự việc khó lý giải cùng những cơn ác mộng lại xảy ra ngày càng nhiều. Cho đến một ngày, có một vị đạo sĩ họ Trương nói với chàng, hai người đang gặp phải trận pháp của yêu m a, muốn thoát ra nhất định phải tìm được tâm chướng, mà tâm chướng nằm trong chính căn nhà mà Lư Chất đang ở tạm kia.

Một hồi quanh co, cuối cùng tâm chướng cũng bị phá, khoảng cách giữa Lư Chất và Ngu Nương dường như lại càng gần thêm. Sau đó, vì để an ủi người bà bệnh nặng của nàng mà bọn họ thành thân, trở thành những người thân thuộc nhất.

Lư Chất lên kinh ứng thí, rốt cuộc cũng đậu bảng vàng, dù không nằm trong tam nguyên, nhưng vẫn được đảm nhận vị trí Tri phủ huyện Vĩnh Gia. Nhưng trước khi lên đường nhậm chức, Lư Chất vô tình bắt gặp Lâm Tống - kẻ vốn bỏ thi bị bệnh, lại thêm tin đồn về hai vụ á n m ạng ở Tầm Hương Các càng khiến lòng chàng nảy lên nhiều nghi ngờ.

Lư Chất mang theo Ngu Nương đến huyện Vĩnh Gia, còn chưa an ổn được mấy ngày đã gặp phải vụ án “Q uỷ thiếp”. Cho dù đã tự mình trải qua chuyện yêu m a q uỷ q uái, nhưng Lư Chất vẫn có rằng, vụ án này có nhiều điểm bất thường, không phải chuyện có thể dùng bốn chữ “y êu q uái hoành hành” mà bỏ qua.

Trong quá trình điều tra vụ án, Lư Chất phát hiện ra nhiều điểm bất thường, những thứ quái dị không tiếng động lại xuất hiện, cho dù chàng có ra tay diệt trừ vẫn không thể nhổ tận gốc chúng nó. Thế rồi, vào ngày đại hôn của chàng và Ngu Nương, thứ y êu q uái kia lại xuất hiện, mang theo mùi hoa nồng nàn, phá tan mộng đẹp của hai người….

Vào lúc sinh mệnh đang dần rút ra khỏi cơ thể, nàng cố nén đau đớn, thì thào: “Lang quan, đừng sợ… Hãy nhớ, ta….ta sẽ đợi chàng ở thực tại…”

“Có biết bao may mắn mới gặp được nàng

Điều hối tiếc nhất chính là để nàng rời đi

Nhưng ta sẽ mãi mãi chỉ say mê mình nàng

Chờ đợi lần gặp lại tiếp theo của đôi ta…”

Mộng tỉnh là thực tại, nơi lang quân của Ngu Nương bởi vì t rúng đ ộc hoàng lương mà đang hôn mê. Để cứu Lư Chất, nàng đã dùng đá dẫn mộng, hai lần xông vào giấc mộng của chàng, tạo ra vô số ám thị chàng nơi này chỉ là một giấc mộng, mong chàng sớm thoát khỏi đó.

Nhưng có lẽ giấc mộng hoàng lương này quá đỗi tốt đẹp, khiến cho lang quân của nàng lưu luyến, lại thêm m a v ật quấy phá, cộng thêm kẻ xấu sau màn cản trở, muốn cả hai người cùng bỏ mình trong mộng. May mắn vào giây phút quyết định, Ngu Nương nhanh trí nghĩ ra cách t ự v ẫn, khiến cho mộng hoàng lương sụp đổ, cũng ngăn cản kẻ sau màn đạt được ý muốn.

Sau năm năm xa cách, cuối cùng Ngu Nương cũng gặp được người nàng nhung nhớ bao lâu bằng xương bằng thịt, không phải chỉ là một cái x ác chìm trong mộng, cũng không phải là ảo cảnh mà chỉ khi ngủ mới có thể gặp được. Nhưng vì sao lang quân lại trở nên xa cách với nàng? Hay là, tình cảm của bọn họ giống như những lá thư được gửi đi nhưng chưa bao giờ nhận được hồi âm kia, đã chìm vào quên lãng.

Nhưng nàng đâu có biết, trong tim Lư đại tướng quân, nàng còn quý giá hơn chính mạng sống của chàng. Sau khi tỉnh lại, chàng bởi vì những chuyện “đáng xấu hổ” đã làm với nàng trong mộng mà không biết đối diện với nàng thế nào nên mới giả vờ xa cách. Nhưng trái tim đã bị nàng bắt làm tù binh, sao có thể chối bỏ tình yêu với nàng. Nước mắt nàng vừa rơi xuống, mặt nạ lạnh lùng chàng đeo lên đã vỡ làm nghìn mảnh, chỉ có thể đầu hàng.

Lần đầu gặp gỡ, chàng chỉ là một tiểu binh, bị những kẻ khác bắt nạt. Còn nàng là một tiểu cô nương mồ côi, trong lúc chạy nạn được chàng cứu giúp. Sau đó nàng mặt dày bám theo phía sau chàng, trở thành một nữ y trong quân đội, cùng chàng vượt qua vô số lần sinh ly tử biệt.

Năm năm trước, chàng bởi vì phải liên tục đi chiến đấu, không thể luôn ở cạnh nàng, liền gửi nàng cho một người đồng đội xuất ngũ chăm sóc. Sau đó gia đình người đồng đội kia vì khó khăn phải chuyển đi, liền gửi nàng đến núi Xuân Cư. Thời gian trôi qua, chàng ở Tái Bắc lập công, trở thành đại tướng quân uy danh hiển hách, còn nàng theo sư phụ cùng sư tỷ, ở trên núi ngoan ngoãn học y.

Cho đến ba tháng trước, nàng nhận được tin, trên đường hồi kinh, chàng trúng bí đ ộc hoàng lương của núi Xuân Cư, nàng mới vội vã tới tìm chàng, dùng đã dẫn mộng để nhập mộng, kéo chàng tỉnh khỏi cơn mê.

Thịnh Kinh phức tạp, ân oán đan xen, triều đình chia cắt, Lâm thừa tướng trở mặt với Thái hậu, Hoàng đế lại như chim sẻ phía sau, chỉ chờ một cơ hội để thoát khỏi cái lồng son do hai kẻ kia khống chế. Mà chàng chính là đối tượng mà bất kỳ kẻ khao khát quyền lực nào cũng mong có được.

Thế nhưng, cái c hết năm đó của phụ mẫu chàng đã khiến chàng hiểu được, những kẻ quyền quý kia còn đ ộc á c hơn cả lũ q uỷ ăn thịt người. Vì vinh hoa và quyền lực, có kẻ muốn lôi kéo chàng, cũng có vô số kẻ muốn dồn chàng vào chỗ c hết. Những việc trong mộng, không hẳn chỉ là mộng, mà còn là manh mối chỉ điểm giúp chàng tìm ra kẻ đứng sau gây ra những vụ án gần đây ở Thịnh Kinh, cũng là kẻ đang cố hại chàng.

Khi từng bí ẩn bị phơi bày ra ánh sáng, từng lớp bụi của quá khứ cũng dần được phủi đi, lộ ra chân tướng năm xưa. Cái c hết oan ức của phụ mẫu chàng, kẻ phản đồ của núi Xuân Cư, tất cả đều phải chịu sự trừng trị thích đáng.

Vào ngày mưa xuân cuối cùng ở Thịnh Kinh, xe ngựa của bọn họ chậm rãi rời đi. Hoa cỏ ven đường nhờ mưa xuân tưới tắm càng rộ lên tươi đẹp. Đường núi quanh co, chẳng biết ai đã cất lên một khúc ca dao. Mà ở nơi xa phía sau, hoàng cung hoàn toàn bị bao phủ trong bóng tối. Một vầng trăng đỏ treo cao trên nóc cung tựa như đang theo dõi giấc mơ thuộc về ai kia…

_____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Sầu Riêng - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN