Tác giả:
Tân Chanh
Reviewer:
AI_Dã Quỳ
Designer:
AI_Nguyệt Bạch
Thể loại:
Hiện đại,
Trùng sinh,
Thực tế,
Hào môn thế gia,
Sạch,
Sủng Ngọt,
Nhẹ nhàng,
Vả mặt,
Trâu già gặm cỏ non,
HE
Độ dài: 108
Tình trạng: Hoàn edit
Lượt xem: 147
Giới thiệu:
Kiếp trước, Hứa Thanh Lăng mê Thẩm Loan như điếu đổ, cực khổ theo đuổi anh ta suốt mấy năm. Sau khi gả cho Thẩm Loan, cô mới biết trong lòng anh ta tồn tại một người mà anh ta nhớ mãi không quên.
Mặc dù không biết người đó là ai nhưng cô luôn tự an ủi bản thân rằng tất cả đã là quá khứ rồi.
Cho đến một ngày, cô bạn thân Uyển Nguyệt mới ly hôn dẫn theo đứa con dọn tới ngôi nhà kế bên họ, Thẩm Loan bỗng ngày càng nóng tính, chẳng bao lâu đã đề nghị ly hôn với cô. Hứa Thanh Lăng tìm đủ mọi cách để cứu vãn cuộc hôn nhân này nhưng vẫn công cốc, cuối cùng đành chấp nhận trả lại tự do cho anh ta.
Lúc ly hôn, Thẩm Loan bảo dạo gần đây công ty nợ ngập đầu, chỉ có thể để lại cho cô căn nhà mua hồi hai người kết hôn.
Không bao lâu sau, cô nhìn thấy Thẩm Loan xuất hiện trên bản tin, anh ta kiêu ngạo thông báo với mọi người rằng tình hình kinh doanh của công ty đã khá lên, sắp tới sẽ lên sàn chứng khoán tại Mỹ. Và người phụ nữ đứng bên cạnh anh ta không ai khác chính là cô bạn thân từ nhỏ của cô.
Sau đó, cô quay về mùa hè của hơn hai mươi năm trước, khi mà kỳ thi đại học mới kết thúc, Hứa Thanh Lăng thành công thi đậu vào trường đại học mình mơ ước nhưng bố mẹ lại không cho cô đi học.
Hứa Thanh Lăng ngoái đầu nhìn cuộc đời ngắn ngủi của bản thân, cảm thấy có hai điều khiến cô thấy hối hận. Một là không học đại học, hai là kết hôn với Thẩm Loan.
Nếu đã được cho cơ hội sống thêm lần nữa, chắc chắn cô sẽ ghi danh vào đại học, còn Thẩm Loan…
Cả đời này, điều anh ta vẫn luôn hối hận là không thể cưới được người mình thương, cuối cùng chỉ đành lùi một bước, chọn lập gia đình với cô.
Nếu anh ta đã yêu Uyển Nguyệt tới vậy, cô giúp anh ta là được.
***
Hứa Thanh Lăng sinh ra trong một gia đình trọng nam khinh nữ điển hình. Cô học không giỏi, chỉ vì thích Thẩm Loan nên cố gắng thi vào đại học Cửu Giang, cuối cùng đậu chuyên ngành Mỹ thuật hệ cao đẳng. Nhưng mà bố mẹ thà chi tiền cho em trai thi lại cấp ba còn hơn là cho cô đi học tiếp.
Kiếp trước, Hứa Thanh Lăng thương bố mẹ vất vả nên đành ngậm ngùi ở nhà. Sau khi phát hiện chuyện của em trai thì mới tỉnh ngộ, khóc lóc náo loạn ba ngày liền.
Mợ út của cô có chị gái làm dâu nhà họ Thẩm, nhờ người đánh tiếng cho cô một vị trí nho nhỏ trong tập đoàn Viễn Tinh. Cô vừa cố gắng vừa nỗ lực, nhờ sự giúp đỡ của Thẩm gia nên được thăng tiến vào bộ phận tiếp thị dưới trướng Thẩm An Ngô, xem như là một công việc không tồi.
Kiếp này, Hứa Thanh Lăng nhận ra mình không thể nhờ cậy bất cứ ai nữa. Cô nhớ rất rõ kiếp trước người nắm quyền Viễn Tinh là Thẩm An Ngô, vì bị đối thủ hãm hại nên anh tàn tật hai chân, không còn đủ tư cách nên hội đồng mới đề bạt Thẩm Loan lên vị trí tổng giám đốc.
Năng lực của Thẩm An Ngô bỏ xa anh ta cả mấy con phố. Nếu như anh không bị tàn tật thì làm gì đến lượt Thẩm Loan diễu võ dương oai chứ?
Vì thế, việc đầu tiên mà Hứa Thanh Lăng làm sau khi trùng sinh là cứu Thẩm An Ngô. Việc thứ hai là tìm đến Tào Tư Thanh, cô bạn kiếp trước đã muốn cùng cô mở lớp học vẽ, nhưng vì Thẩm Loan mà đã bỏ lỡ.
Về phần Thẩm Loan. Chỉ cần anh ta không nắm quyền Viễn Tinh là được, còn lại đều không liên quan đến cô. Thật lòng mà nói, cô còn hy vọng anh ta và Uyển Nguyệt sẽ đến được với nhau nữa kìa.
Vào mùa hè, trong lúc mọi người thỏa sức rong chơi, cô đã theo Tào Tư Thanh đi vẽ tường cho những dự án mới trong thành phố, mở lớp học vẽ ở trường mẫu giáo, chấp nhận ném hết mặt mũi đi phát tờ rơi tuyên truyền. Tiền kiếm được không ít, đủ để Hứa Thanh Lăng có thể dõng dạc tuyên bố với bố mẹ rằng không ai có thể ngăn cản cô đi học nữa.
Kiếp này, dường như cô đã có thể sống cuộc sống mà mình xứng đáng có được. Cô bước chân vào đại học, vừa tham gia câu lạc bộ vừa thức khuya lo lắng vì không đủ điểm qua môn, vừa đi theo thầy giáo vẽ dự án cho khách hàng vừa phải đến điểm danh đầy đủ số tiết học. Cô tham gia đại hội thể thao, được con trai theo đuổi, rồi lại đau đầu vì những dự định tương lai cho riêng mình.
Đó là những ngày máy tính để bàn vẫn còn là đồ vật xa xỉ đối với sinh viên đại học. Chưa có QQ, cũng chưa có WeChat, phải mắc dây cáp để kết nối mạng. Thành phố bước vào giai đoạn hội nhập mạnh mẽ, các dự án cao ốc mọc lên như nấm sau mưa, nhu cầu thiết kế nội thất trong nhà, vốn là ngành học của Hứa Thanh Lăng, tăng cao. Sẵn có mối quan hệ với Thẩm An Ngô của Viễn Tinh, cộng với những nỗ lực của mình, cô đã thăng tiến không ngừng.
Đây không chỉ đơn thuần là câu chuyện trùng sinh vả mặt tra nam, mà còn là cuộc hành trình làm lại từ đầu của cô gái tên Hứa Thanh Lăng.
Cùng với cuộc đời của cô, còn có những câu chuyện thường ngày của mọi người ở xung quanh. Có mối quan hệ dây mơ rễ má thật phức tạp, lại có những cuộc gặp gỡ thoáng qua trong đời, tất cả đều đã làm nên một tuổi trẻ thật tươi đẹp tràn đầy sức sống thuộc về riêng Hứa Thanh Lăng.
Giữa thế giới không ngừng biến động, dường như con người cũng cần phải học cách tự thích nghi.
Đó là cuộc đấu tranh tư tưởng giữa những thế hệ cũ và mới khi bước vào công cuộc xây dựng đất nước, tranh đấu vì hạnh phúc riêng mình của Hứa Hồng Giao. Là quá trình trưởng thành, trở nên xinh đẹp giỏi giang của những cô gái phòng 202. Là mối tình đơn phương vô vọng của Thân Thuấn. Là hành trình chạm tới ước mơ của các đàn anh đàn chị chung nhóm với Hứa Thanh Lăng. Là cuộc sống chìm nổi của Ngụy Đông Lai, là những âm mưu toan tính, những đau thương bất hạnh sau cánh cửa hào nhoáng của Thẩm gia.
Nhắc đến Thẩm gia, phải công nhận mối quan hệ giữa Thẩm An Ngô và Hứa Thanh Lăng quả thực có chút đặc biệt. Mợ của cô là em gái chị dâu của anh.
Thẩm An Ngô lớn hơn Hứa Thanh Lăng tận mười hai tuổi, gọi một tiếng chú thật có lỗi với vẻ ngoài trẻ trung điển trai của anh.
Anh cũng biết mình cách cô bao xa, chỉ là không ngờ được một cô bé nhỏ nhắn gầy gò như thế lại có thể kéo anh ra khỏi hố đất khi anh bị chôn sống, tát vào mặt anh rồi đưa anh mười tệ để bắt taxi về nhà, trong khi anh còn đang dở sống dở c hết ở đó.
Anh nghe nói, cô con gái nhà họ Hứa đó cứ lầm lì ít nói, học hành không giỏi lại thích mặt dày bám theo cháu trai Thẩm Loan của anh. Nhưng khi gặp cô, xem ra lời đồn vẫn chỉ là lời đồn mà thôi.
Trong mắt của Hứa Thanh Lăng, Thẩm An Ngô nhìn thấy sự trưởng thành không hợp với tuổi, thấy được sự trấn tĩnh cùng thong dong trước nghịch cảnh, sự sắc bén nhanh nhạy mà một cô bé mười tám tuổi như cô không nên có.
Cô luôn quan tâm đến thân thể của anh, không ngần ngại giúp anh đủ điều, khiến Thẩm An Ngô sinh ra ảo giác mình giống như một đứa trẻ mà cô muốn dốc lòng bảo vệ vậy.
Bố của anh có tiếng đào hoa ở giới hào môn, ngay từ khi còn nhỏ Thẩm An Ngô đã không được yêu thương giống những đứa trẻ khác. Anh bị cả bố lẫn mẹ bỏ rơi, hầu như không về nhà mà sống ở trường nội trú suốt một thời niên thiếu.
Thẩm An Ngô là người rất có nguyên tắc, gần như không có ngoại lệ, cũng chẳng có ý định kết hôn, hầu hết đều chỉ thích ở một mình, nhưng tất cả đều đã thay đổi kể từ khi gặp được cô.
Kiếp trước Thẩm An Ngô bị tàn tật, nhưng Hứa Thanh Lăng nhớ rằng anh lại không hề bỏ rơi cô. Cho dù Thẩm Loan tàn nhẫn như vậy, nhưng cứ ngẫm lại mà xem, anh vẫn chưa từng để cô lại một mình bao giờ. Anh nâng đỡ cô, dùng những lời lẽ nghiêm khắc nhất uốn nắn cho cô mạnh mẽ cứng cáp hơn, dù cô chỉ có cái danh là ăn bám Thẩm Loan.
Duy chỉ có khi Thẩm Loan cầu hôn, anh đã lạnh lùng nói cô không xứng. Hứa Thanh Lăng giận dỗi bỏ đi, Thẩm An Ngô đã ngồi xe lăn đi bộ cùng cô ba mươi cây số. Sau khi kết hôn cô nghỉ việc, chỉ có những lúc họp mặt gia đình mới gặp anh. Rất lâu về sau khi hôn nhân đã đổ vỡ, Hứa Thanh Lăng mới hiểu được “không xứng” của anh có nghĩa là gì.
Dường như có những thứ thầm kín không thể nói ra thành lời ở kiếp trước, Hứa Thanh Lăng của kiếp này mới chậm rãi nhận ra.
Tựa như anh vẫn luôn ở đó, vẫn luôn ở bên cạnh cô. Từ những năm tháng xưa cũ phủi bụi ở Cửu Giang, cho đến khi cô đã đủ sức tung cánh bay cao ở Bắc Kinh. Từ những năm đầu đổi mới hội nhập, qua cả những ngày tháng gian nan trong đại dịch SARS, cùng nắm tay nhau cho dù cách trở khoảng cách địa lý, mãi đi cùng nhau cho đến nơi tận cùng của thế giới.
“Em nói em không tin vào cổ tích, nhưng với anh, kết cục đẹp đẽ nhất chính là khi em mặc áo cưới màu trắng bước vào lễ đường để gả cho anh.
Em nói tình cảm đứng trước hiện thực cuộc sống rồi sẽ phai nhạt, nhưng anh nỗ lực cố gắng nhiều như vậy, đều là vì cho những đứa trẻ của hai chúng ta một mái nhà.
Anh không muốn chúng bị bỏ rơi như anh, càng không bị phân biệt đối xử như em.”
Suy cho cùng, ai mà chẳng từng một lần gian lận trong đời.
Lần đầu tiên, cô đã giải sai bài toán, nhưng nhờ vậy mà biết được đề bài.
Lần này, cùng một dạng đề đó nhưng cô lại giải ra kết quả khác. Thẩm An Ngô không tàn tật, sống một cuộc đời tươi sáng. Chị gái không bị ung thư, hơn nữa còn sinh con. Còn cô, vừa có sự nghiệp vừa có được tình yêu thuộc về cho riêng mình.
Cũng không đến nỗi nào mà nhỉ.
____
“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Măng Cụt – Team Allin
*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết
BÌNH LUẬN
THÔNG TIN
Công ty TNHH thương mại dịch vụ truyền thông đa phương tiện Allin
Địa chỉ: 15/2 Nguyễn Đình Chiểu, Phường 4, Phú Nhuận, Thành phố Hồ Chí Minh, Việt Nam
LIÊN HỆ
Email: [email protected]
@copyright 2022.
Allin ltd. All rights reserved