logo
REVIEW>> CHU PHU NHÂN, XIN HÃY NHÌN ANH THÊM LẦN NỮA
chu-phu-nhan-xin-hay-nhin-anh-them-lan-nua
Tìm truyện

CHU PHU NHÂN, XIN HÃY NHÌN ANH THÊM LẦN NỮA

Tác giả:

Tranh Mộc Nhi

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 104

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 160

Giới thiệu:

Giới thượng lưu ở thành phố Dư truyền tai nhau một câu thế này:

"Chu tiên sinh đã ngoài năm mươi, ngày đêm quên mình vì công ty. Còn Chu thiếu thì mới ba mươi nhưng ngày đêm đắm mình trong nữ sắc, tiệc tùng thâu đêm."

Danh tiếng của anh chẳng lấy gì làm tốt đẹp.

Thế nhưng dựa vào gia thế hiển hách cùng gương mặt nổi bật, Chu thiếu vẫn là lựa chọn hàng đầu trong mắt các tiểu thư khuê các thành phố Dư.

Chỉ trừ một người…

Người con gái bị anh giam ở Vịnh Ngự Cảnh.

***

“Độ lớn của khối lượng không tỷ lệ thuận với chất lượng. Một cô gái bé nhỏ như bông hoa violet, một cô gái mà mỗi bước di chuyển đều như một cánh hoa, đã vượt xa cả trọng lực của Trái đất để thu hút tôi.

Trong phút chốc, tôi như quả táo của Newton, không kiềm chế được mà rơi xuống chân cô bé ấy.

Từ bầu trời cho đến mặt đất này, trái tim vẫn tiếp tục rung động khiến người ta chóng mặt.

Đó là tình yêu đầu tiên.” *

Yêu tinh Kim Shin đã gặp được cô dâu Eun Tak của chính mình sau 900 năm dài đằng đẵng chờ đợi trong đau thương nhung nhớ. Còn Chu Giám Chi đã gặp được người con gái anh yêu sau 30 năm tồn tại vô nghĩa giữa cuộc đời.

Khoảnh khắc khi nhìn thấy Dư Tư, những trầm ổn bình lặng trong lòng anh bỗng chốc dậy sóng thành cơn cuồng phong dữ dội. Nó như nhấn chìm hết tất cả mọi thứ xuống đại dương sâu thẳm, tạo thành từng vệt xám loang lổ nơi trái tim.

Hoá ra, yêu một người chỉ là câu chuyện trong chớp mắt lướt qua, chẳng dùng bất cứ lời tự tình âu yếm nào, lại có thể khiến con người ta trầm mê không lối thoát.

Dư Tư, anh tìm thấy em rồi, sẽ chẳng để em rời đi đâu nữa.

***

Kỳ thật, trong lần gặp mặt đầu tiên giữa Chu Giám Chi và Dư Tư không hề vui vẻ chút nào, thậm chí vì hiểu nhầm nhau mà cô còn buông lời cay nghiệt với anh.

“Cái thứ toàn mùi tiền tanh tưởi như anh ai mà thèm.”

Bọn họ, như đại diện cho hai thế giới khác nhau, giữa sáng và tối, giữa thiện và ác, giữa thiên thần và á c q uỷ. Thế nhưng, lại bất chấp những sai lệch mà tạo nên định mệnh rồi từ đấy quấn chặt vào nhau không buông.

Dư Tư là một cô gái vô cùng xinh đẹp, kiên cường và độc lập. Ngoài việc học dày đặc trên trường, cô luôn tận dụng thời gian còn lại để đi làm thêm kiếm tiền. Dường như, cuộc sống của cô chỉ xoay quanh những tháng ngày như thoi đưa bận rộn, vất vả đầy mệt mỏi.

Thế nhưng, Dư Tư chưa bao giờ cúi đầu trước số phận, nó càng khắc nghiệt u ám bao nhiêu, cô lại càng tươi sáng lạc quan bấy nhiêu. Cô thật sự thật sự muốn vượt qua cơn giông tố lớn, vươn mình ra biển rộng, tìm kiếm tương lai tốt đẹp cho bản thân. Bởi vì Dư Tư biết, cô không có chống lưng, không có sự yêu thương ủng hộ của người thân, càng không có ai quan tâm chở che. Thế nên, cô càng phải nỗ lực hơn rất nhiều để đạt được những điều mà cô mong ước.

Chỉ có như vậy, Dư Tư mới có thể đổi thay được vận mệnh.

Nhưng mà, thực tế lại là con dao sắc bén, thẳng tay tổn thương cô gái nhỏ không chút xót xa nào. Dẫu Dư Tư đã cố gắng chống chọi với rất nhiều cay đắng thì ngay tại giây phút mẹ cô nhẫn tâm đẩy đứa con gái duy nhất của bà vào vòng tay kẻ khác chỉ để đổi lại sự an toàn và lợi ích cho bản thân, mọi thứ như vỡ nát hoàn toàn trong mắt cô.

Đôi mắt đã từng sáng trong rực rỡ thuần khiết nay nhuộm đầy sự trống rỗng tuyệt vọng và bi thương.

Thì ra, đau lòng không phải là đánh mất đi những gì từng có, mà chính là vốn dĩ ngay từ đầu Dư Tư đã chẳng có được bất cứ thứ gì. Thế nhưng, cô lại luôn tự huyễn hoặc bản thân về sự yêu thương dối trá chất chứa nhiều toan tính âm mưu của mẹ. Để giờ đây khi sự thật phơi bày, có bao nhiêu đau đớn kia chứ.

Cứ thế, Dư Tư trở thành cô tình nhân bé nhỏ được bao nuôi bởi người đàn ông quyền lực bậc nhất thành phố này là Chu Giám Chi. Mà buồn cười thay là chỉ vài hôm trước, cô còn đang tranh luận với anh về sự dơ bẩn của đồng tiền. Vậy mà chính hôm nay, cô lại bán đi lòng tự trọng, sự tôn nghiêm để quỳ gối trước nó, cầu xin anh buông tha cho mẹ mình.

Lúc đấy, Dư Tư cảm thấy mọi thứ như sụp đổ, nhưng lại không có cách nào để trốn chạy hay lùi bước. Bởi vì, cho dù mẹ cô có là người xấu xa đáng ghét đến mức nào thì cô vẫn không thể bỏ bà. Cô là con gái của bà. Mẹ gieo nghiệp thì con phải gánh lấy. Đấy chính là kết quả tất yếu.

Thế nên, Dư Tư không thể khóc, không thể để bản thân trở nên thảm hại trong mắt Chu Giám Chi được. Con đường này cô đã chọn bước đi, dẫu nó có gian truân trắc trở như thế nào, cô đều phải đi đến cuối.

Chỉ là, Dư Tư không biết, đôi khi trong mối nhân duyên của thiên ý đã có lúc là do nhân ý sắp đặt, để nối sợi tơ yêu của chúng ta kề cận bên nhau. Để kéo người về phía anh, mãi mãi không rời.

***

Thành phố Dư rộng lớn hoa lệ, khắp nơi đều là những toà nhà cao chót vót, những khu công nghiệp sầm uất san sát, mọi nẻo đường nhộn nhịp tấp nập, hết thảy đều mang dáng dấp của sự xa hoa phô trương, lấp lánh muôn màu. Mà giới thượng lưu ở đây, là vòng tròn quyền quý về địa vị quyền lực tiền tài không phải ai cũng có thể tham gia vào. Nó khiến con người ta cuồng quay trong những thú vui truỵ lạc nhưng cũng đầy dơ bẩn thối nát.

Thế nhưng, mấy ai tránh khỏi những cám dỗ mê hoặc ấy. Nó như thứ ma chú hiệu nghiệm trong tâm trí, quẩn quanh lạc lối, say mê đánh mất đi bản thân mình.

Chu Giám Chi trưởng thành trong môi trường đó, từ bé đến lớn đã nhận được sự giáo dục rèn luyện để trở thành người thừa kế sáng giá nhưng cũng chứng kiến hết những thói hư tật xấu bủa vây chốn này. Vậy mà, anh lại không hề mảy may dao động chút nào. Cho dù thế giới của anh chỉ có những mưu mô tính toán lừa gạt nhau, anh vẫn luôn giữ được sự tỉnh táo của lý trí và nghiêm khắc ẩn nhẫn của mình.

Nhiều lời đồn đại không mấy tốt đẹp về Chu Giám Chi vẫn đang lan truyền rộng rãi. Thế nhưng, bối cảnh gia thế và năng lực xuất sắc của anh vẫn khiến rất nhiều người cam tâm tình nguyện nhảy vào. Họ ham muốn những thứ anh đang nắm giữ. Thế nên, chỉ cần có cơ hội, họ cũng không dễ dàng bỏ qua.

Chu Giám Chi thì cứ như kẻ đi săn đứng trên đỉnh cao của nhân sinh, ngắm nhìn những con mồi ngốc nghếch bên dưới tranh đoạt nhau để bước đến gần anh. Có chăng, cuộc đời chính là như thế. Từng vệt tàn tích, từng lần c hém g iết, chẳng có ý nghĩa gì cả.

Nhưng rồi, vào một buổi đêm se se lạnh, khi những cơn gió thôi vờn lên mái tóc và khung cảnh được chiếu sáng bằng ánh đèn vàng ấm áp, một cô gái nhỏ xinh đẹp nao lòng đã lướt qua thế giới của Chu Giám Chi. Rõ ràng, chỉ là trong thoáng chốc, lại khiến anh nhớ mãi không quên, âm thầm khắc ghi đường nét của Dư Tư vào trái tim những xao động, cuồng đ iên, mãnh liệt bất tận.

Chu Giám Chi không kiềm chế được ánh mắt, lại càng không kiềm chế được sự rung động của tình yêu. Cô gái này, chính là người mà anh muốn có.

Thế nên, Chu Giám Chi đã đưa ra một cuộc giao dịch với Dư Tư, đem cô ấy về bên cạnh mình theo cách thức đầy tàn nhẫn nhất. Khi đó, anh vốn nên cảm thấy đó là điều hiển nhiên, đại thiếu gia như anh muốn gì mà chẳng được. Thế nhưng, khi nhìn đôi mắt của cô chất chứa sự đau lòng uất ức, tim anh như có thứ gì đó đè nặng đau đớn.

Thì ra, Chu Giám Chi chẳng nỡ để Dư Tư phải khóc hay nước mắt vương lên đôi mi như cánh bướm dập dìu của cô.

Phải chăng, khi yêu thương một người, những bất an hỗn loạn của người đó lại làm anh trở nên khó chịu đến thế. Anh chỉ mong cô luôn vui vẻ hạnh phúc, muốn xé tan những áng mây đen đang ngự trị trong lòng cô, muốn xua những bất hạnh cô đang gánh chịu đi nơi khác, muốn ánh mắt đôi môi của cô chẳng vấn vương ưu tư phiền lo.

Dư Tư à, là Chu Giám Chi anh yêu em, yêu em từ cái nhìn đầu tiên, chưa bao giờ thay đổi.

Trước kia, em luôn tự đối mặt với hết thảy những điều tồi tệ khổ sở. Giờ đây, anh sẽ ở bên em, là chống lưng vững chắc, luôn trân trọng bảo vệ chở che cho em suốt quãng đời còn lại.

Vì thế, Tư Tư, xin hãy nhìn anh thêm lần nữa, để biết rằng, nơi trái tim anh chỉ có mình em thôi.

____

*: Trích bản dịch từ phim Yêu tinh

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Từ Sao Hoả đến La Mã

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN