logo
REVIEW>> BÔNG HOA NHỎ TRÊN ĐẦU BIỂU CA
bong-hoa-nh-tren-dau-bieu-ca
Tìm truyện
Donate

BÔNG HOA NHỎ TRÊN ĐẦU BIỂU CA

Designer:

AI_Nha Thanh

Độ dài: 49

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 202

Giới thiệu:

Vân Lạc sống lại lần nữa, mơ thấy kết cục bi thảm của cha mẹ sau khi mình c hết ở kiếp trước. Nàng quyết định thay đổi vận mệnh của mình và người nhà.

Ôi, sao trên đầu biểu ca lại có bông hoa nhỏ màu đỏ thế này? Không ngờ bông hoa nhỏ có thể nhận biết được tình trạng sức khỏe của biểu ca, trời cũng giúp ta rồi.

Chung Tịch bị cảm lạnh, hoa đỏ biến thành hoa xám.

Vân Lạc đến hỏi thăm: Biểu ca, huynh nhất định phải giữ gìn sức khỏe, điều này rất quan trọng.

Chung Tịch: Có phải muội ấy muốn làm tẩu tẩu của Chung Ca không?

Chung Tịch bị thương mất quá nhiều máu, bông hoa đỏ trở nên xám xịt.

Vân Lạc cắn răng kéo hắn đi về phía trước, trong miệng nỉ non:

Biểu ca, huynh cố chịu nhé, nhất định phải ổn, chắc chắn không có chuyện gì đâu.

Chung Tịch: Lần đầu tiên bị người ta kéo đi, như kéo chó ấy.

Bông hoa đỏ trên đầu Chung Tịch đột nhiên biến thành màu đen. Trước nay, Vân Lạc luôn dịu dàng điềm đạm, giờ lại khóc sướt mướt, lấy thân thử thuốc. Biểu ca, huynh không thể c hết được!

Chung Tịch suy nghĩ cẩn thận: Muội ấy yêu ta c hết đi được, muốn cùng sống cùng c hết với ta!

Sau khi hết nguy hiểm và giữ được tính mạng, Vân Lạc thu dọn đồ đạc chuẩn bị về quê.

Vào đêm trước ngày đi, Chung Tịch biết được tất cả động cơ của nàng, hắn lập tức bắt người đến phòng mình, dưới ánh nến mờ ảo, hai tay Vân Lạc bị trói, miệng lắp bắp: Biểu ca, huynh có nhầm lẫn gì không?

Chung Tịch cười lạnh: Trêu chọc ta xong rồi muốn chạy à?

***

Tiết trời tháng Ba căng tràn nhựa sống, trời xanh trong vắt không một gợn mây, ánh nắng ấm áp chiếu xuống mặt hồ gợn sóng lăn tăn, tạo nên những vệt sáng lóng lánh.

Gió hiu hiu thổi, những cành liễu xanh non lướt nhẹ qua bờ đê tơi xốp, trên mặt hồ xanh biếc nổi lên từng gợn sóng, khiến mọi người cảm thấy vui vẻ thoải mái, ai nấy nô nức đến thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp này.

Vân Lạc không ngờ nàng còn có cơ hội một lần nữa nhìn thấy bầu trời xanh trong, ánh nắng lấp lánh thế này.

Sau khi bị Bạch Dương, thứ tử nhà họ Bạch làm nhục nàng đã t ự s át. Vốn tưởng rằng bản thân chắc chắn cái c hết, không ngờ trời cao rủ lòng thương xót cho nàng cơ hội sống lại.

Đã c hết một lần rồi nàng còn sợ hãi gì chứ. Lần này nàng quyết tâm phải thay đổi kết cục kiếp trước, sống thật hạnh phúc để không phụ ơn ông trời đã trao cho nàng cơ hội này.

Sau khi sống lại, Vân Lạc đột nhiên mơ thấy kết cục bi thảm của cha mẹ sau khi nàng c hết ở kiếp trước. Nàng mơ thấy cha nàng vì để báo thù cho con gái mà bị người ta g iết hại, thân thể bị c hém thành trăm nghìn mảnh. Còn mẹ nàng vì chịu hai cú sốc liên tiếp cuối cùng phát đ iên, bị người ta bán vào lầu xanh, sống vật vờ như một u hồn.

Một gia đình đang êm ấm tốt đẹp như thế cuối cùng tan nát, tuyệt vọng.

Vân Lạc cảm thấy vô cùng có lỗi với cha mẹ. Nàng còn chưa báo đáp ơn sinh thành dưỡng dục của cha mẹ được ngày nào đã để hai người họ kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, hại họ m ất m ạng.

May thay giờ đây nàng đã sống lại, nàng vẫn còn cơ hội thay đổi tất cả. Giấc mơ kia cũng đã làm rõ phần nào lý do nàng bị á m h ại, không những thế nàng còn biết trước kết cục Chung gia cũng tan cửa nát nhà vì âm mưu của thứ tử nhà họ Chung - Chung Hoài.

Vân Lạc vốn xuất thân nơi thôn quê trấn nhỏ. Mười bốn tuổi nàng được cô họ là Chung phu nhân đón lên huyện chơi.

Thật ra cô họ và nhà Vân Lạc không có cùng huyết thống. Cô họ Chung phu nhân của nàng vốn là con gái nuôi của một người bác họ bên nội nhà mẹ.

Tuy mối quan hệ họ hàng này cách xa vạn dặm nhưng Chung phu nhân vẫn cực kỳ yêu thương Vân Lạc, chăm sóc nàng không khác gì con gái ruột.

Chung phu nhân yêu thương nàng như vậy, nàng tuyệt đối không để Chung gia gặp bi kịch như trong giấc mơ được.

Vân Lạc lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ, nhìn nàng có vẻ dịu dàng, mềm mại, nhưng bản chất của nàng là một cô nương rất mạnh mẽ, can đảm.

Sau khi xác định được mục tiêu, Vân Lạc quyết định bồi dưỡng người để sai bảo, đồng thời tìm hiểu rõ những âm mưu của Chung Hoài. Sự cơ trí, thông tuệ của nàng hơn hẳn những đứa trẻ cùng trang lứa.

Có lẽ sự cơ trí này đã khiến Chung Tịch dần chú ý đến nàng.

Chung Tịch có gia thế hiển hách, ngoại hình xuất chúng. Thế nhưng từ trước tới nay hắn chưa từng quan tâm đến thứ gọi là nữ nhi tình trường, chỉ một lòng suy tính phát triển gia tộc. Cho đến khi gặp được Vân Lạc.

Vân Lạc không giống bất kỳ cô nương nào mà hắn từng gặp. Tích cách nàng có vẻ ngoan ngoãn nghe lời như thỏ nhỏ, nhưng khi bị bắt nạt con thỏ này chắc chắn sẽ cắn lại, tuyệt đối không để bản thân chịu thiệt thòi. Dáng vẻ của nàng nhìn qua rất mỏng manh mềm mại, khi đối mặt với nguy hiểm cũng sẽ kinh hoảng sợ hãi, nhưng lại đủ dũng cảm để cầm dao đ âm c hết thích khách.

Chung Tịch không biết bắt đầu từ lúc nào ánh mắt hắn dần không thể rời khỏi nàng, trái tim hắn cũng loạn nhịp khi nàng lại gần.

Nàng nói trên đầu hắn có một bông hoa nhỏ, thường xuyên hỏi han quan tâm hắn.

Khi hắn bị cảm lạnh, nàng sẽ đến hỏi thăm dặn dò hắn phải nhất định phải chú ý nghỉ ngơi, giữ gìn sức khỏe.

Khi hắn gặp thích khách bị thương nặng, nàng cố gắng mang theo hắn chạy trốn, chăm sóc hắn cả một đêm.

Khi hắn bị t rúng đ ộc, nàng không ngại ngần mà thay hắn thử thuốc.

Những hành động của Vân Lạc khiến Chung Tịch tin chắc rằng nàng yêu hắn muốn c hết.

Nhưng Chung Tịch không biết, Vân Lạc đã trải qua một kiếp, nàng biết trước tương lai. Để những bi kịch của kiếp trước không xảy ra, tiền đề là Chung Tịch - gia chủ tương lai của nhà họ Chung phải khoẻ mạnh bình an.

Sau khi mọi chuyện được giải quyết, Vân Lạc muốn chở về bên cha mẹ. Lúc này Chung Tịch mới muộn màng nhận ra, tiểu cô nương này nào có yêu hắn muốn ch ết, rõ ràng là hắn không có nàng không sống được.

Thế là Chung nhị thiếu gia xưa nay cao ngạo, lạnh lùng lại nửa đêm lẻn vào phòng bắt cóc thiếu nữ nhà lành.

““Vân Lạc, ta thích muội, sau khi biết tất cả những việc muội làm là để bảo vệ chúng ta, bảo vệ nhà họ Chung, trong lòng ta rất khó chịu, bởi vì những ngày này ở bên muội, ta dần không tìm thấy trái tim mình, nó đã chạy tới chỗ muội. Mà muội lại hoàn toàn không nhìn thấy nó, muội vẫn muốn về nhà, vẫn muốn rời đi. Ta không muốn muội đi, lại không biết nên giữ muội ở lại thế nào, chỉ có thể bắt muội tới đây. Ta nghĩ kỹ rồi, nếu muội không đồng ý, ta sẽ nhốt muội trong phòng, như vậy muội sẽ không đi đâu được.” Nói tới đây, Chung Tịch dừng lại, thấy sắc mặt Vân Lạc thay đổi, hắn nói: “Lạc Lạc, muội ghét ta sao?”

“… Không ghét.” Vân Lạc thành thật trả lời, trong tim nàng có hắn, nên sao có thể ghét hắn được. Sau khi nghe những lời nói của Chung Tịch, nàng rất vui vì trong tim biểu ca cũng có nàng.”

Vân Lạc không phải không thích Chung Tịch, nhưng bi kịch của kiếp trước khiến nàng bị ám ảnh chỉ muốn bảo vệ cha mẹ sống thật tốt chứ chưa từng suy nghĩ đến chuyện yêu đương. Hơn nữa Chung Tịch lại xuất sắc như vậy, Vân Lạc cảm thấy khoảng cách của hai người họ quá xa.

Có lẽ Vân Lạc không biết, trong tình yêu nào có cái gọi là khoảng cách. Bởi vì yêu là tiến về phía nhau.

Nếu như nàng chưa đủ can đảm bước đến, vậy thì cứ để hắn bước về phía nàng thôi.

“Điều hạnh phúc nhất là mỗi sáng thức dậy, vươn tay là có thể chạm vào nàng, ở ngay trong ngực ta. - Chung Tịch.”

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Na - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN