logo
REVIEW>> 430 TRIỆU NĂM CỦA CÔ
430-trieu-nam-cua-co
Tìm truyện

430 TRIỆU NĂM CỦA CÔ

Reviewer:

AI_Dã Quỳ

Độ dài: 274

Tình trạng: Hoàn edit

Lượt xem: 45

Trong suốt mười tám năm sống trên mặt đất, Phạn Lê chưa bao giờ hoài nghi bất cứ điều gì về huyết thống lẫn xuất thân của mình. Cô biết mình hơi kỳ cục, tỷ như đã qua ngưỡng dậy thì rồi mà vẫn chưa có kinh nguyệt, hoặc là có khả năng dùng mũi hút nước mà cô không muốn cho ai biết ấy.

Đến một ngày nọ, đột nhiên bố nói với cô: “Thực ra mẹ con không mang gen loài người…”

Sau đó, Phạn Lê biến thành một mỹ nhân ngư. Đối diện với cô là ánh mắt soi mói đến từ bốn phía xung quanh, sự khác biệt ngôn ngữ và cách biệt trầm trọng về thân phận.

Phạn Lê phải mất một lúc lâu mới hiểu được hoàn cảnh hiện tại của mình.

Chủ nhân của thân thể này vì chạy trốn nên đã dùng cấm thuật hoán đổi linh hồn để triệu hồn Phạn Lê tới. Hiện tại cô đang là một con cá bơi giữa lòng biển Hồng Nguyệt, một trong bảy vùng biển của Liên bang Quang Hải – nền văn minh tiến bộ bậc nhất của Hải tộc.

Tuy gọi là tiến bộ, nhưng kỳ thị huyết thống và phân biệt chủng tộc ở đây vẫn còn rất nặng. Chẳng hạn như Phạn Lê là người của tộc Hải Dương, vốn là giống tộc thấp kém trong mắt các tộc Bộ Liệp và Hải Thần. Họ có thể bắt nạt chèn ép cô nếu thích, hoặc tệ hơn là có thể hủy hoại cả cuộc đời cô nếu muốn.

Một điều đáng nói khác là cư dân ở đây vẫn giữ nguyên chế độ đa phối, tức là một con đực có thể có nhiều vợ và ngược lại. Lần đầu tiên đụng mặt đám học sinh cấp cao ở trường đại học Lạc Á, Phạn Lê đã “vinh dự” được Tinh Hải – một nam nhân ngư thuộc tộc Cá Mập của hệ Bộ Liệp – để mắt tới. Nếu như có thể sinh được một đứa con mang gen cao cấp, thì vị thế sau này của cô sẽ khá hơn rất nhiều.

Nhưng Phạn Lê đơn giản là không thèm để ý tới bọn họ. Điều cô quan tâm nhất là làm thế nào để có thể trở về nhà.

Lúc ấy, do một số vấn đề liên quan đến chính trị nên bãi biển đang bị giăng kết giới, nghĩa là Phạn Lê tạm thời không thể lên bờ, vì vậy cho nên cô chỉ có thể cắn răng ở lại.

Mặc dù là căn răng ở lại, nhưng cũng không thể sống tạm bợ cho qua ngày được. Nghe Đương Đương và mọi người xung quanh nói Lạc Á tuy danh giá, lại không thể so sánh được với Thánh Jergana, thủ phủ của toàn bộ Liên bang và là cái nôi sinh ra nền văn minh Hải tộc. Ở đó có đại học Thánh Jergana nổi tiếng, có nhiều di tích lịch sử của các thời kỳ khai sinh, có nhiều nhân vật đã phát minh và cống hiến những thành quả khoa học vĩ đại, và Nhà Độc Tài – người đứng đầu Quang Hải – cũng đang ở đó.

Lúc ấy, Phạn Lê chỉ là một Hải Dương tộc cấp thấp sống trong dãy nhà cho thuê chật chội, hằng ngày phải nghe gia đình bên cạnh xích mích, lúc lên trường thì tụm năm tụm bảy với nhóm bạn, phải đối phó với đám học sinh cấp cao và hơn hết là phải tiếp tục học tập để đến Thánh Jergana.

Trong suốt quãng thời gian ở Lạc Á, cô đã hòa nhập được với các Hải Dương tộc cấp thấp khác như Phi Tư hay Vưu Xán, hoặc là nhân vật tai to mặt lớn như Dạ Già hay là Hi Thiên. Phạn Lê đã gặp gỡ Nhà Độc Tài Tô Thích Gia, đã bị vẻ ngoài của anh làm cho rung động và bị quan niệm đa thê của anh làm cho choáng váng. Và hơn hết, là bầu bạn và dần dần nảy sinh tình cảm với Tinh Hải, mỹ nam ngư của tộc Cá Mập đó.

Nói ra thì cũng thật chóng vánh, nhưng tình yêu của Tinh Hải và Phạn Lê không phải là ngày một ngày hai mà thành. Từ lúc gặp mặt nhau lần đầu ở trường cổng trường Lạc Á, cùng nhau nỗ lực và phấn đấu để chuyển đến Thánh Jergana xây dựng cuộc sống.

Tinh Hải đã cho cô tất cả những gì mà một thiếu nữ có thể khao khát – một bờ vai vững chắc đủ để tựa vào, một cảm giác an toàn vô bờ bến, quyền được làm nũng và yếu đuối, quyền được trở nên mạnh mẽ và bình đẳng trên mọi phương diện.

Thậm chí Phạn Lê đã từ bỏ cơ hội được trở về nhà vì anh, vì lời hứa cùng nhau vun đắp cho tương lai và một ngôi nhà hạnh phúc chỉ dành riêng cho hai người.

Nhưng mà dẫu cho giấc mơ có đẹp đến mấy, thì cuối cùng vẫn chỉ là bong bóng ảo mộng hư vô.

Tinh Hải là lý tưởng của Phạn Lê, có thể giúp cô kinh qua mọi thử thách phong ba trên đời, nhưng cũng lại rất xa xôi, giống như một ánh sao mãi mãi chẳng thể hái xuống. Tinh Hải yêu Phạn Lê, nhưng lại không thể ở bên cô cả đời.

Chính vào lúc ấy, Tô Thích Gia đã đến, nói rằng anh chấp nhận việc đơn hôn, cả đời này chỉ có mình cô và còn chân thành quỳ xuống để cầu hôn Phạn Lê.

Khi đó Phạn Lê chỉ là một cô gái bình thường, ngoại trừ sở hữu trí tuệ bậc SS ra thì mọi thứ còn lại, kể cả ngoại hình của cô, đều chẳng có gì nổi trội. Thế mà Tô Thích Gia vẫn thích cô, vẫn để mắt đến cô giữa bao nhiêu mỹ nhân xinh đẹp ngoài kia, thật là kỳ diệu làm sao.

Nhưng thực ra, giữa Phạn Lê và Tô Thích Gia không chỉ là một câu chuyện về cô bé Lọ Lem và chàng hoàng tử, mà lại còn có một bắt đầu khác.

Một bắt đầu mà ít ai từng nghe kể.

***

Trước khi thời kỳ Thiêu Đốt bắt đầu, ở thị trấn Phỉ Lý trong vùng biển Sao, đã từng có một cặp anh em cùng nhau lớn lên. Tuy hai người không có chung huyết thống, nhưng lại thân thiết hơn cả ruột thịt. Anh trai luôn để phần cho em gái, còn em gái thì luôn ưu tiên anh trai trước nhất. Họ là người thân của nhau, đã từng hứa hẹn sẽ mãi mãi ở bên nhau cả đời.

Một ngày nọ, chiến tranh bùng nổ và anh trai phải lên đường đi xa. Em gái ở nhà, không may bị bắt đến khu chợ buôn bán nô lệ, phải cùng những người khác tìm cách chạy trốn và đào vong.

Đến khi gặp lại, người anh trai đã có một chỗ đứng trong quân đội, còn em gái đã bộc lộ thiên phú trời cho ở lĩnh vực nghiên cứu khoa học và tham gia chế tạo vũ khí quân sự. Ngoài quan hệ anh em, hai người còn là đồng minh cộng sự của nhau.

Người em rất muốn được trở về như lúc trước, nhưng chung quy thì có một số thứ, vĩnh viễn đã không thể nào trở về như lúc ban đầu được nữa.

Hai anh em có hai lý tưởng khác nhau. Người anh muốn thống nhất Quang Hải, người em lại muốn đấu tranh giành quyền bình đẳng cho các Hải tộc cấp thấp.

Người anh muốn quyền lực, không từ mọi thủ đoạn để thâu tóm Quang Hải, người em lại thiện lương, chỉ muốn dân chúng có được cuộc sống tốt đẹp. Tuy là cùng chí hướng, nhưng cách làm và suy nghĩ lại khác nhau, vì thế mới khó tránh khỏi mâu thuẫn xung đột.

Hơn hết, vì để liên kết với các Tông tộc Hải Thần trong bảy vùng biển, người anh có thể lựa chọn con đường liên hôn với công chúa. Người em hết lòng ủng hộ anh mình, vì lý tưởng của anh và vì cả toàn cõi Liên bang.

Nhưng giữa đêm khuya thanh vắng, một chút mềm yếu và buồn bã trong lòng người em đã phá kén chui ra ngoài. Cô thừa nhận tình cảm của mình, lại không biết phải làm sao mới phải. Khi cô có ý muốn kết hôn để củng cố địa vị cho nền thể chế Quang Hải, anh trai đã tức giận, điều đó khiến cô nảy sinh đôi chút hy vọng, nhưng mọi chuyện cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tình cảm nảy sinh từ thuở thiếu thời, nhen nhóm như ánh lửa đỏ mong manh, là ngọt ngào trong những ngày tháng kề cận bên nhau, cũng là đau khổ trong những khoảnh khắc nhìn đối phương tiến về phía người khác.

Người anh đó tên là Tinh Hải, nghĩa là Tô Thích Gia trong ngôn ngữ Hải tộc cổ. Người em tên là Tinh Phạn Lê, sau lại trở thành viện sĩ Tô Y lừng lẫy trong miệng các chính khách Hải Thần.

Vận mệnh đã trói chặt họ với nhau, trải qua trăm năm cứ dây dưa mãi mà chẳng rời.

Nhà Độc Tài bị lật đổ, bị đẩy xuống cấm địa Vực Sâu, các Tông thất đều lần lượt nhảy xuống vực để tuẫn táng theo anh. Viện sĩ Tô Y có công đầu trong việc trừ khử Tô Thích Gia, được phong danh Đại Thần Sứ và kết hôn với người đứng đầu của một Tông tộc Hải Thần bậc cao.

Từ một cô gái lóng nga lóng ngóng không hiểu tiếng đứng trước cổng trường Lạc Á, trải qua hàng trăm năm không ngừng nghiên cứu và chiến đấu, thậm chí là không tiếc hy sinh hạnh phúc cả đời để phục vụ cho hàng triệu cá thể Hải tộc, khôi phục lại nền chính trị tan nát sau chiến tranh, đưa kinh tế Quang Hải trở lại vượt mức ổn định. Cô là Đại Thần Sứ, là nữ chính khách hàng đầu bảy vùng biển, người phụ nữ quyền lực nhất ở Thánh Jergana, ai mà cưới được cô thì cũng phải hãnh diện đến kiếp sau.

Nhưng người có thể khiến Đại Thần Sứ rơi lệ, chỉ có duy nhất một người.

Người ấy đã nắm tay cô băng qua vùng biển tảo ở trấn Phỉ Lý, đã từng ôm chặt lấy cô trong đêm đen tĩnh lặng. Anh đã từng lo được lo mất, cố ý tỏ vẻ kiêu ngạo nhưng luôn luôn xiêu lòng vì Phạn Lê, đã từng đánh g iết, từng bỏ mạng và từng hy sinh chỉ vì Phạn Lê. Anh được vô số phụ nữ vây quanh, nhưng những gì anh cất giữ riêng cho mình, đều có liên quan đến Phạn Lê.

Thời kỳ Thiêu Đốt vốn chóng vánh như mặt trời mùa hạ, nhưng khi nó qua đi, kỷ nguyên Xích Nguyệt lại đến. Kể từ thời khai thiên lập địa, thần linh đã ưu ái dành tặng cho Thánh Jergana mọi thứ - cánh cổng Sáng Thế sừng sững ở Thánh Đô, quảng trường Vĩnh Hằng cùng tàn tích của Quân đoàn Lưu Ly, đại học Thánh Jergana cất giấu mọi nguồn cội tri thức Hải Thần – cùng những con người tài năng kiệt xuất đến từ mọi tầng lớp khác nhau, cùng chung một lý tưởng, cùng nhau đấu tranh để mang đến cho Hải tộc những ngày tháng tốt đẹp hơn.

Ở một độ sâu cách mặt đất hơn ngàn mét, Đại Thần Sứ đã được gặp lại tình yêu của đời mình, được có cơ hội vun đắp và vãn hồi lại tất cả.

Cô biết anh hận mình, nhưng trong đôi mắt trong veo xanh thẳm ấy vẫn cứ ánh lên những hy vọng, cùng những tình cảm tương tư tuy vỡ nát nhưng lại chân thành giống hệt như thuở ban đầu.

Lấp lánh, rực rỡ, lộng lẫy.

Giống hệt như bầu trời đầy sao của 430 triệu năm trước.

____

“…”: Trích từ bản chuyển ngữ mà reviewer đã đọc: Mâm đa quả - Team Allin

*Cover chỉ mang tính chất minh họa cho bài viết

BÌNH LUẬN